TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 16

— Đúng là mỗi đời lại mỗi kém đi! Năm xưa tổ phụ con nhận lễ

thì từng xe từng xe; Vương Phủ nhận lễ thì từng hòm từng hòm; đến
bọn họ bây giờ thì một cái hộp nhỏ là xong. Con nói xem, nhà ta mà
mang chút đồ mọn ấy đi rải cho họ, thì có phải là chín trâu mất một
mảy lông không?

Trong lòng Tào Tháo có chút không vui: Khó khăn lắm mới lau

sạch vết nhơ dính dáng đến Tào Tiết, thế mà lại dính vào Triệu Trung,
Trương Nhượng. Biết đến khi nào phụ thân mới có thể không dây dưa
với đám hoạn quan ấy nữa đây. Tuy Tào Tháo nghĩ thế, nhưng vẫn
trịnh trọng khấu đầu trước phụ thân, nói nhỏ:

— Nhi tử xin thỉnh an phụ thân, sức khỏe phụ thân dạo này có

được tốt không?

— Tốt, tốt. - Tào Tung lúc này mới để ý quay sang nhìn ngắm

nhi tử một lượt. Gầy hơn so với hai năm trước, tính khí vốn ngỗ ngược
không thuần ngày xưa cũng không còn hiện rõ nữa, đã không còn là
đứa trẻ đầu để chỏm mà tâm tình vừa trông là nhận ngay ra nữa.
Nhưng sự từng trải ấy đã mang đầy đau khổ và bất lực, cả một gia tộc
đều phải nếm trải kiếp nạn. Nghĩ mãi, nghĩ mãi, Tào Tung chợt thấy
thương cảm, phải gắng hết sức để tâm tình bình tĩnh trở lại, chỉ lẩm
bẩm nói, - Hiện nay con đã là một Nghị lang có xuất thân đàng hoàng,
cứ từ từ mà tham dự triều chính. Mới xa xôi trở về, hãy vào trong tắm
rửa thay y phục, rồi nghỉ ngơi đi.

Tình cảm phụ tử vĩnh viễn vẫn chan chứa như thế.
Từ từ tham dự... Cách nghĩ của Tào Tháo và phụ thân vẫn cách

nhau xa nhau như thế, Tào Tháo mới chậm rãi nói:

— Lần này hài nhi đã được chiếu chỉ vời ra, có nên dâng một bản

kiến nghị điều trần không ạ?

Tào Tung cười nhăn nhó:
— Tên tiểu tử này giỏi nhỉ, đã học được cách làm theo ý thích

của mình rồi đấy! Nhưng ta nói cho con biết, hiện nay con chưa cần
làm bất cứ chuyện gì, cứ ngoan ngoãn chờ đã, qua đầu năm đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.