TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 19

hề có ý định dừng lại. Một tên lính canh trông thấy, vội vàng giơ
ngang ngọn kích ngăn lại. Nào ngờ tên lính đội trưởng đang đứng bên
cạnh hắn đưa tay kéo ngay hắn lại nói:

— Chớ cản! Người này chúng ta không trêu vào được đâu!
Trong lúc bọn chúng nói thì vị hoạn quan kia đã phi ngựa chạy

vào trong cổng thành, rồi ngay lập tức rút ấn quan đưa ra huơ huơ
trước mặt mọi người, kêu to:

— Ta là ngự tiền hoàng môn,

[93]

đến Tây viên diện kiến hoàng

thượng có chuyện gấp, các ngươi mau mau tránh đường!

Còn chưa đợi mọi người xem rõ ràng, ông ta đã xô ngã hai tên

lính, phi ngựa như bay ra khỏi cửa Ung Môn thành Lạc Dương, chạy
thẳng về phía tây.

— Khốn kiếp, không biết là giống gì thế! Lũ hoạn quan thối tha,

có gì ghê gớm chứ. - Tên lính bị xô ngã lồm cồm bò dậy lẩm bẩm
chửi.

— Câm mồm, chớ có gây họa cho ta đấy! - Tên lính trưởng nhóm

trừng mắt nhìn hắn. - Chúng mày không nhận ra ông ấy à? Đó là Kiển
Thạc, là hoạn quan hộ vệ ở bên hoàng thượng, rất được sủng ái đấy.
Làm ông ấy nổi giận, thì chỉ cần một câu nói bâng quơ, mồ mả tổ tông
tám đời nhà chúng mày đều bị san bằng hết!

Tên lính kia sợ hãi đến lè lưỡi, vỗ vỗ bụi đất trên người, không

dám nói thêm gì nữa.

Từ khi lão hoạn quan lộng quyền Vương Phủ bị lật đổ, năm sau

Tào Tiết lại bị bệnh chết, hai đại hoạn quan chuyên quyền can dự vào
triều chính này coi như vĩnh viễn rút lui khỏi vũ đài lịch sử. Nhưng,
thuận theo thói hưởng lạc dung túng của hoàng đế Lưu Hoành, những
hoạn quan khác lũ lượt theo đó nổi lên, đám ấy đều do Trương
Nhượng, Triệu Trung cầm đầu. Hai kẻ đó tuy không hống hách bằng
Vương Phủ, không giảo trá như Tào Tiết, nhưng lại là người đích thân
chăm sóc hoàng đế trưởng thành, xét về sự thân cận với hoàng thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.