TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 491

— Kẻ nào mà đáng ghét thế? Đêm hôm còn đến gọi cửa, có cho

người ta được ngủ không nữa?

Biện thị khuyên Tào Tháo chớ có bực, rồi cầm tấm danh thiếp

trúc xanh rất lớn đưa vào tay cho Tào Tháo. Tào Tháo xoa mặt thật
mạnh, mới tập trung được tinh thần, nhìn vào tấm danh thiếp dưới ánh
đèn soi - Viên Thứ Dương ở Nam Dương.

— Xoảng! - Tay Tào Tháo chợt run lên, tấm danh thiếp trúc xanh

rơi xuống chậu nước rửa chân, y vội vàng cúi xuống nhặt ra, - Không
hay rồi! Đây là danh thiếp của đương triều thái phó Viên Ngỗi, ta sao
dám để thế chứ? Mau mang khăn vải ra đây.

Biện thị cũng hoảng lên, hai người luống cuống hồi lâu mới lau

khô được tấm danh thiếp, lại trông kỹ xem, tựa hồ như dấu mực đã mờ
đi một chút.

— Không sao chứ?
— Không sao, không sao! Đèn đuốc nhập nhoạng, ta đưa lại ông

ấy cũng không nhận ra đâu. - Cơn buồn ngủ của Tào Tháo đã bay biến
hết từ khi nào, - Đích thân Viên lão gia tới đây ư?

— Người ta là Thái phó, chàng nghĩ mình là ai chứ? Ngài chỉ sai

một người đầy tớ đến thôi.

— Đêm hôm sai đầy tớ mang danh thiếp đến, là có ý gì vậy nhỉ?
Tào Tháo có vẻ hồ nghi, nhưng gặp quan thái phó, cũng phải ăn

mặc áo mũ chỉnh tề, đích thân ra nghênh đón. Chỉ có một người đến,
là một gia đinh bình thường, thấy Tào Tháo hắn cung kính thi lễ:

— Tiểu nhân bái kiến Tào đại nhân, phụng mệnh lão gia nhà, xin

mời Tào đại nhân qua phủ nghị sự.

— Viên công đêm hôm cho mời, không biết có việc gì gấp?
— Tiểu nhân chỉ phụng mệnh đến đây thỉnh mời, cũng không

biết có chuyện gấp gì.

Thật không hổ là thủ hạ dưới tay được Viên Ngỗi dạy dỗ, nói

năng cũng rất hàm súc, kêu rằng “không biết”, nhưng lại bảo rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.