TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 546

Thúc Tôn thị, Mạnh Tôn thị liền nắm giữ quyền lực của nước Lỗ càng
ngày càng kịch liệt. Sử sách gọi là “Sự biến chọi gà”.

[250]

Tam ty: cũng như Tam công, tức ba ngôi: Thái úy, Tư đồ, Tư

không.

[251]

Hai ông Trương đất Giang Đông.

[252]

Giang Biểu: khu vực phía nam sông Trường Giang, Trung

Quốc.

[253]

Hạng Lương là thúc phụ của Hạng Vũ, bị tướng Tần là

Chương Hàm giết chết. Sau Chương Hàm nhân bị Triệu Cao đố kỵ lại
dẫn quân đầu hàng Hạng Vũ, Hạng Vũ bèn bẻ mũi tên thề không làm
hại ông ta, ngược lại còn phong làm Ung Vương.

[254]

Lưu Diễn là huynh trưởng của Lưu Tú, vì Chu Vĩ dâng lời

sàm tấu nên bị Canh Thủy Đế Lưu Huyền ghép tội mưu phản mà xử
tội chết. Sau đó Lưu Tú tây chinh, Chu Vĩ đem thành Lạc Dương quy
hàng, Lưu Tú bèn chỉ sông mà thề không làm hại, ngược lại còn phong
Chu Vĩ làm chức Thiếu phủ - một trong hàng cửu khanh, khiến ông ta
được phú quý đến cuối đời. Hai tích trên đây đều là điển hình cho việc
đế vương chỉ để tâm đến công lao toàn cục mà không tính đến thù
riêng.

[255]

Thời phong kiến, con vợ lẽ vẫn phải nhận vợ cả là mẫu thân,

còn mẹ đẻ đối với bên ngoài vẫn không được gọi là mẫu thân.

[256]

Ngựa vía phá xe, vợ dữ phá gia.

[257]

Thất xuất: còn gọi là “thất khứ”, xuất xứ từ Lễ Ký, là bảy

điều kiện cho phép đàn ông được bỏ vợ thời xưa. Bảy điều đó là:
Không hiếu thuận với cha mẹ chồng, không có con trai, dâm loạn,
ghen tuông, mắc phải bệnh ác, lắm lời nhiều chuyện, trộm cắp tài vật
nhà chồng.

[258]

Tên tự của Tào chân.

[259]

Mệnh lệnh do thiên tử ban ra thì gọi là sắc, do vương hầu

ban ra chỉ gọi là giáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.