TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 73

trưởng rồi.

— Ngồi xuống rồi nói! Ngồi xuống rồi nói!
Ba người thấy Tào Tháo chân tình cảm động, người lấy ghế ngồi,

người lấy nước uống. Từ khi Tào Tháo đắc tội với sủng thần, bị điều
đi làm Đốn Khâu lệnh, rất ít khi gặp được những bằng hữu cũ, từ lâu
đã ôm ấp trong lòng bao nhiêu chuyện muốn nói. Liền đem một loạt
những chuyện khổ sở của mình từ ngày mùa đông rời kinh sư, qua
Hoàng hà gặp nguy hiểm, làm quan kháng chiếu, đến chôn hiền sĩ ở
vườn dâu dốc hết ra nói, đến chuyện cả nhà phải bãi quan, hai vị thúc
phụ gặp nạn, thì thực sự không cầm nổi nước mắt tuôn trào.

Ba người ai cũng than thở, Hứa Du nói:
— Thật không ngờ, chỉ có ba năm ngắn ngủi mà Mạnh Đức đã

gặp phải bao nhiêu nguy nan như thế.

Tào Tháo lau nước mắt:
— Ôi... thật may là có Kiều công lão ngài giúp đỡ, đệ mới có thể

được trở lại làm quan. Tử Viễn, Kiều công hiện sức khỏe có được tốt?

Hứa Du chợt đỏ mặt. Kể từ sau khi không chào hỏi mà đi năm

xưa, sau đó Hứa Du chưa bao giờ gặp lại sư phụ Kiều Huyền nữa.
Ngày ngày đều bận rộn đi khắp tứ xứ luồn lọt, thậm chí còn không
nghĩ đến chuyện viết một phong thư cho Kiều Huyền. Tào Tháo hỏi
câu ấy, thực sự là không đúng đối tượng. Tào Tháo thấy vậy thì hiểu
ngay, chỉ thở dài một tiếng, ngại ngần không hỏi thêm nhiều nữa.

Viên Thiệu vỗ vỗ tay Tào Tháo:
— Không nên buồn, mọi việc đã qua cả rồi. Trải qua nhiều hoạn

nạn chưa hẳn đã là chuyện không hay. Ngu huynh thì cư tang ở nhà,
bây giờ lại thành ra ếch ngồi đáy giếng, huynh không bằng đệ rồi.

Tào Tháo cảm thấy hơi buồn, cứ tưởng Viên Thiệu sẽ có mấy câu

an ủi chân tình, ai ngờ Viên Thiệu chỉ nói một câu cho qua như thế, và
trên mặt vẫn nở một nụ cười. Rõ ràng là qua loa cho xong chuyện,
chẳng hề quan tâm gì với mấy chuyện ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.