TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 76

thể không mạnh mẽ, không mạnh mẽ thì quan lại hoành hành.” Thật là
danh ngôn chí lý!

Viên Thiệu lại cắt ngang lời Hứa Du:
— Tử Viễn, huynh nhìn nhận hủ lậu quá! Câu nói ấy của Đinh

Hồng đâu còn phù hợp với đương kin hoàng thượng chứ.

— Vậy huynh có cao kiến gì?
— Đương kim hoàng đế không phải là không mạnh mẽ, mà là cái

mạnh của nhà vua không dùng vào đúng chỗ cần. Nói đến chuyện này,
mười hai tuổi một mình ông ta vào cung phải trải qua cơn biến loạn
lớn, diệt Bột Hải vương là người trong họ, giết Tống thị, lẳng lặng diệt
trừ hoạn quan quyền lực Vương Phủ, lại rõ thơ văn, hiểu thư họa,
thông hiểu điển tịch các đời, còn chuyện gì mà ông ta chưa từng trải
qua? Có đạo lý nào mà ông ta không hiểu rõ? Các bậc tiên vương
trong đời trước của triều ta hỏi có mấy người được tài năng thiên bẩm
như thế?

Hứa Du, Thôi Quân quay sang nhìn nhau, nhưng không thể

không thừa nhận những chuyện đó là thật.

Tào Tháo tiếp lời nói:
— Nhưng tâm tư của hoàng thượng đều gửi cả ở nơi thái bình

được tô vẽ, lại xây dựng cung điện to lớn, rồi viễn chinh Tiên Ti, mà
không thử nghĩ đến hậu quả làm hao sức dân tốn tiền của ấy. Hoàng
thượng lại không chịu nghe những lời trung ngôn, không tiếp thu sự
can gián của đại thần, nhà vua chỉ thích những người không nói năng
gì chỉ răm rắp tuân theo mệnh lệnh như Hứa Vực, Lương Hộc. Hoàng
thượng tuy thông minh, nhưng chỉ tự làm theo ý mình, coi việc trị
thiên hạ quá ư đơn giản...

— Đó là do những quan viên đang tại vị hiện nay đã quá dung

túng hoàng thượng! - Viên Thiệu dửng dưng nói.

Câu ấy khiến Tào Tháo nghe mà nhói lòng! Hiện nay là thời buổi

nào? Giữ một chức quan tuy chẳng thể vực được xã tắc lên, nhưng ít
nhất cũng có thể tạo phúc cho muôn dân, chỉ nhăm nhăm những ân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.