TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 361

— Được! Khốn kiếp, cứ làm thế đi! - Quách Dĩ đứng lên đầu

tiên, nghển cổ hét to, - Đao đã kề cổ, chúng ta lại không liều một phen
ư? Đó là rùa đen nuốt lạc đà, nuốt được ấy là lần đầu mở mang khai
thiên lập địa, không nuốt được cùng lắm lại rụt đầu vào tiếp tục làm
rùa đen.

— Ngươi làm rùa đen, ta không làm! - Phàn Trù cười nhạt nói, -

Một khi đã làm, chúng ta phải làm tới nơi tới chốn, cùng lắm là chết ở
Trường An, ta không tin bọn Vương Doãn, Lã Bố có tài cán gì. - Nói
xong hắn quay sang chăm chăm nhìn Lý Thôi.

Lý Thôi chẳng biết làm sao chỉ gật gật đầu:
— Được rồi, việc đã đến nước này, cũng chỉ có cách ấy. Kinh sư

không tha tội chúng ta, ta sẽ lấy cái chết mà quyết một phen. Nếu có
thể đánh bại Trường An, sẽ được thiên hạ; còn không đánh được, cũng
cướp bóc phụ nữ tài vật ở Tam Phụ một phen, rồi chạy về bản quán ở
phía tây, thế cũng chẳng thua thiệt gì!

Quách Dĩ hét bảo:
— Nói làm là làm, bây giờ khởi binh luôn.
— Khoan đã, quân của các ông còn ít. - Giả Hủ cắt ngang lời

hắn, - Trước tiên hãy sai người về Lương Châu kích động hương nhân,
nói rằng triều đình muốn giết hết người Lương Châu, ta không tin
không có ai đến đầu quân.

— Hay lắm, tất cả hãy nghe theo sắp đặt của Văn Hòa huynh. -

Lý Thôi nói vẻ cung kính.

— Ta đã nói hết, có gì đâu mà sắp đặt, lẽ nào giết người còn đợi

ta dạy? Các ông cứ xem xét mà xử trí thôi! Còn nữa, mau thu dọn sạch
sẽ chỗ này đi. Tanh tưởi quá, như bãi tha ma thế này, ta phải ra ngoài
hít thở một lát đã. - Nói xong, Giả Hủ lội qua vũng máu chuồn thẳng
ra ngoài đại trướng, phía sau lưng tiếng hò hét điên cuồng vẫn còn
văng vẳng mãi đến tận xa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.