TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 454

Mọi người ai nấy đều buồn bã. Nhân ánh lửa chập chờn, Tào

Tháo nhìn khắp một lượt những tàn binh bại tướng trong doanh, có kẻ
bị thương đang rên rỉ đau đớn, có kẻ tâm tình buồn bực than thở không
nguôi, có kẻ trong lòng bất an ý muốn rời đi... Liên tiếp hai trận đại
bại, nếu cứ thế này càng ngày sẽ càng bị động, không đợi Lã Bố đến
đây đánh mình, đám lính này cũng đã tan chạy trước rồi. Nỗi lo lắng
trong lòng Tào Tháo trỗi dậy từng đợt từng đợt. Ngẩng đầu lên, lại
thấy Nhạc Tiến, Tào Hồng gà nhà đá nhau, đến độ mặt sưng mũi tím,
ông chau mày bảo:

— Ai cũng bộ dạng thế này, liệu đánh thắng giặc được không?

Ngồi hết xuống cho ta!

Biện Bỉnh khuyên bảo:
— Tướng quân hãy đi rửa mặt, rồi mau nghỉ ngơi, có chuyện gì

ngày mai chúng ta hãy nói.

— Ngày mai? - Tào Tháo chợt nhớ đến hình ảnh Lã Bố cầm cây

phương thiên họa kích đập vào mũ mình, còn chửi mình là tiểu nhân
nhát gan, thì tự nhiên lửa giận bùng lên. Ông quay sang phía quân sĩ
quát to, - Các ngươi từng nghĩ chưa, Duyện Châu vốn là của chúng ta,
tại sao lại rơi vào tay Lã Bố? Trận này tuy thua nhưng sao chúng ta có
thể để bọn chúng dương dương đắc ý, tác oai tác phúc chứ?

Không ai dám nói câu nào, trong đầu Tào Tháo chợt hiện lên tám

chữ “trọng thưởng ban ra, tất có dũng sĩ”, ông liền quay sang hỏi:

— Lần này đã thua hai trận, trong số những người tử thương, có

huynh đệ tử điệt của các ngươi không?

Cũng có binh lính đang ngồi dưới đất gật gật đầu.
Tào Tháo bắt đầu bịa chuyện:
— Lần này ta từ Từ Châu trở về, vốn tính sẽ khao thưởng các

ngươi thỏa thuê. Tạm sẽ không đánh nhau nữa, đem những của cải thu
được chia đều cho mọi người...

Vừa nghe thấy nói chia tiền, đám lính đang ủ rũ như tàu lá héo

bỗng sáng mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.