TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 496

chạy luôn. Nhưng đến thì dễ, muốn đi lại rất khó. Chỉ trông thấy binh
giáp từng lớp, vây chặt đến nước chảy không lọt, Lã Bố vai phải mang
theo mũi tên, vung họa kích lên, quần thảo nửa ngày cũng không mở
được một lối. Lã Bố chợt cảm thấy sau lưng có tiếng gió, liệu rằng
song kích của tên đại lực sĩ kia đã đến, vội ra sức thúc ngựa. Con ngựa
xích thố quả cũng hiểu ý, nhấc cao chân trước, đạp chết hai người,
song kích của Điển Vi sượt qua đuôi ngựa bổ xuống đất. Lã Bố còn
chưa kịp thở, thì ba cây thương của Lý gia lại cùng đâm tới!

May thay phi tướng Lã Bố nhanh như chớp cúi rạp mình nấp trên

yên ngựa, tránh được ba mũi thương chí tử cùng tập kích. Nhưng tránh
được thân mình chứ chiếc mũ chụp búi tóc trên đầu vẫn bị ngoắc đi
mất, Lã Bố nhất thời đầu tóc bung xõa hết ra.

Nếu mấy kẻ đó tiếp tục đánh như vậy nữa, Lã Bố dù có bản lĩnh

đến đâu, hôm nay cũng phải chết. Nhưng đúng lúc ấy, một đội kỵ binh
Tịnh Châu đã xông đến cứu viện. Tướng dẫn đầu khuôn mặt vàng khè,
vầng trán to rộng, mũi thẳng miệng ngay, cái cằm nhọn như lưỡi xẻng
chĩa về trước, tay múa đại đao cũng dũng mãnh khó địch.

— Mau đến cứu ta! - Lã Bố xưa nay vốn kiêu ngạo, giờ đây đã

phải cất tiếng cầu cứu người khác.

Viên tướng ấy xông xáo dọc ngang đánh tới bên Lã Bố, hai người

cưỡi ngựa song song đoạt lối mà chạy. Thúc điệt Lý thị há dễ dàng
buông tha kẻ thù, lập tức truy đuổi sát phía sau. Đến lúc đầu ngựa phía
sau đã sát đuôi ngựa phía trước, đột nhiên tướng kia quay người chém
một đường, trúng vai Lý Tiến. Lý Tiến chỉ kịp kêu “Á” một tiếng, rồi
ngã xuống ngựa.

— Thúc phụ! - Lý Điển, Lý Chỉnh kinh hãi, vội vã chạy tới cứu

người.

Một cây phương thiên họa kích, lại thêm một cây đại đao, nhưng

mười mấy tên kỵ binh Tịnh Châu không ai dám ngăn cản, chúng liền
phá được trùng vây mà chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.