TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 498

Trần Cung lườm Lã Bố:
— Vậy tướng quân quay lại theo Tào Tháo, có được không?
Lã Bố không ngăn được run sợ, sờ lên vết thương trên vai, chẳng

nói chẳng rằng giục ngựa, dẫn quân mã chạy về phía đông...

Bỏ đông sang tây

Cùng với sự tan vỡ của Lã Bố, chiến tranh phản loạn ở Duyện

Châu dần được dẹp yên. Ngô Tư, Từ Hấp, Mao Huy cũng nối nhau
chịu thua, không những bị Tào Tháo thu lại đất đã mất, mà những
huyện thành bọn chúng khống chế cũng theo nhau quay giáo. Cuối
cùng những nơi cát cứ đều bị thất thủ, sợ hãi trước uy dũng của Tào
Tháo, bọn chúng đành phải theo Lã Bố chạy sang phía đông, trở thành
đám quan lại lưu vong.

Tháng Chạp năm Hưng Bình thứ hai (năm 195), phản quân

Duyện Châu chỉ còn cứ điểm cuối cùng - thành Ung Khâu quận Trần
Lưu. Kẻ ngoan cố chống cự không ai xa lạ chính là Trương Siêu - đệ
đệ của Trương Mạc. Trương Mạc vốn không có tài dụng binh, bị Tào
Tháo đánh cho phải trốn chạy khắp nơi mất tăm mất dạng, chỉ để lại
đệ đệ cố thủ tòa thành trì cuối cùng. Còn Trương Siêu lại ỷ mình dũng
mãnh, chí lớn tài sơ, mới đánh với Tào Tháo một trận đã hết sạch vốn
liếng, chỉ còn nước tử thủ trong thành đợi chết, đã bị vây khốn gần
bốn tháng nay.

— Bị khốn lâu như vậy, nhân tâm ly tán, lương thực cáo cấp, lúc

này chúng ta công thành nhất định dễ dàng hạ được. - Hạ Hầu Đôn đề
nghị Tào Tháo.

Tào Tháo đứng trước viên môn đại doanh, ngẩng đầu nhìn tòa

thành Ung Khâu bị tàn phá, lắc lắc đầu ý vị sâu xa:

— Ta không muốn đánh hạ tòa thành này, vây khốn bọn chúng là

được rồi. Ta muốn Trương Mạnh Cao chủ động đầu hàng. Chỉ cần bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.