TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 507

— Hí tiên sinh! Hí tiên sinh! - Lý Điển vội hô hoán mấy câu,

nhưng đôi mắt Hí Chí Tài đã mãi mãi nhắm lại.

Tào Tháo cúi người xuống cất cuốn Lã lãm lại người ông ta, từ

trong đôi mắt lệ nóng tuôn trào:

— Người biết ta chính là Chí Tài huynh vậy... Trí sĩ một đời vậy

là đã ra đi mãi mãi. Tào mỗ ta sao còn lại được nghe những lời can
gián chỉ bảo nữa đây?

Những người có mặt không ai không động lòng bi thương, rất

nhiều người cùng rơi lệ theo.

Tuân Úc cúi người tiến lên, nhẹ nhàng đỡ Tào Tháo dậy:
— Tướng quân không nên quá bi thương, muôn sự vẫn đang đợi

phải lo liệu. Trời chẳng thiếu nhân tài, chỉ cần ngài rộng đường ngôn
luận, khiêm tốn cầu hiền, tất sẽ có bậc trí nhân đến phụ tá.

— Trong quân lại thiếu mất một người bày mưu tính toán giúp ta!

Ôi... - Tào Tháo thở dài một tiếng, rồi lau nước mắt.

Tuân Úc vỗ vỗ lên tay Tào Tháo:
— Tướng quân, tại hạ lại xin tiến cử một người: Đó là Quách

Phụng Hiếu ở Dĩnh Xuyên.

— Ta nghe tên quen lắm... - Tào Tháo ngẫm nghĩ hồi lâu, mắt

bỗng sáng lên: “Đó chính là chàng trai trẻ tuổi ngày trước ở dưới
trướng Viên Thiệu đã vờ rơi kiếm khiến mọi người phải kinh hãi” - Là
tiểu lại Quách Gia dưới trướng Viên Thiệu?

— Viên Bản Sơ không có mắt nhìn người. Quách Phụng Tiên há

chỉ là tài của tên tiểu lại? Tại hạ viết một phong thư, nhất định người
ấy sẽ bỏ Hà Bắc đến Duyện Châu, gắng sức vì tướng quân. - Tuân Úc
lại cúi đầu nhìn Hí Chí Tài, - Tướng quân chớ nên bi thương, việc của
Chí Tài huynh hãy sớm lo liệu. Ông ấy vốn là thương lái không có
thân thích, ngày khác tại hạ sẽ đích thân đưa ông ấy về Dĩnh Xuyên an
táng. Nếu tìm được tộc nhân của Chí Tài huynh, nhất định sẽ thù tạ
chu đáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.