TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 72

— Phải! Sở Bá vương từng nói “phú quý hoàn hương”, nhưng cái

chốn khô cằn hẻo lánh quê ta, có gì hay chứ? Thôi thì cứ đưa hết lên
Lạc Dương, ta sẽ an gia lạc hộ ở đây! Sau này ta có chết, lại truyền
chức vị cho nhi tử là được.

Tào Tháo thầm nhủ: “Ngươi còn muốn nối đời nắm giữ triều

chính, chẳng phải tự phụ lắm ư?” Nhưng ngoài miệng lại bảo:

— Gia sự của Đổng công, đúng là nên vậy.
— Ông chớ thấy ta uy phong lẫm liệt, chứ kỳ thực gia sự cũng rất

phiền não. Ba năm trước đích tử của ta yểu vong, chỉ để lại tôn nữ là
Bạch nhi này. Năm ngoái thị thiếp mới sinh hạ một nhi tử, còn đang
ẵm ngửa, tương lai vẫn vô cùng đáng lo. Phụng Tiên chẳng qua chỉ là
nghĩa tử, tế tử Ngưu Phụ tính cách không mạnh bạo, e là đều không
thể bảo toàn được cho nhi tử của ta...

Tào Tháo cười thầm: “Có lẽ do ngươi không chăm lo thiện đức,

để tử tôn phải chịu báo ứng.”

Lại nghe Đổng Trác cười bảo:
— Thôi quản nhiều chuyện thế làm gì, nay chư bộ hộ tống gia

quyến ở Lương Châu đều đã tới nơi, từ nay về sau ta tạm đỡ lo rồi.

— Quân mã của Đổng công sắp đến hết đây ư? - Tào Tháo không

rõ ý, hỏi dò lại.

— Ha ha ha... - Đổng Trác ngửa mặt cười lớn. - Ông còn chưa rõ

đâu. Khi mới về kinh ta chỉ dẫn theo ba ngàn quân thôi.

— Hồi ấy, từng đoàn từng đoàn quân mã...
Đổng Trác ghé sát bên tai Tào Tháo:
— Cứ tối đến ta lại sai quân mã ra ngoài thành. Ngày hôm sau lại

sắp hàng mà vào, trông cứ tưởng đoàn đoàn lũ lũ, kỳ thực chỉ có ba
ngàn quân ấy thôi!

Lúc này Tào Tháo mới thấy hối hận, thực sự chỉ muốn vả cho

mình một bạt tai! Khi ấy Bào Tín từng đề nghị hợp binh đánh Đổng
Trác, mà mình với Viên Thiệu đều cho rằng Đổng Trác quân đông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.