TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 77

nhàn thì cứ nhàn thôi! - Tào Tháo cười nói. - Ông chớ kêu thiệt thòi,
nếu kiếm được món gì, ta sẽ mang về cho ông!

— Vậy xin đa tạ! - Hồ Chẩn lại liếc nhìn ba người bọn Viên

Thuật. - Nhưng ta cũng phải nhắc mấy vị, hôm nay Quách A Đa cũng
đi săn ở ngoài, tên đó vốn xuất thân mã tặc, hành xử thô bạo, mấy vị
đại nhân hãy cẩn thận.

Viên Thuật thấy hắn ăn nói ngạo mạn, nói giọng khác thường:
— Xin đa tạ ngài đã nhắc nhở.
Tào Tháo không muốn gây chuyện thị phi, vội dẫn bọn họ ra khỏi

cổng. Chỉ thấy mé thành, thấp thoáng toàn bóng quân lính của hai
châu Tịnh, Lương. Bọn chúng chạy ngược xuôi, sục sạo khắp nơi,
bách tính chạy không kịp. Bốn người bất giác chau mày, rồi ruổi ngựa
chạy nhanh đến một nơi đồng không mông quạnh vắng người qua lại,
cách thành tới hơn mười dặm mới dần đi chậm lại trò chuyện.

Viên Thuật nghênh mặt gầy dài như dây bí, cười nói:
— Các huynh còn chưa biết đấy thôi, nghe Châu Trọng Viễn nói

ta sắp được thăng quan rồi! Đổng Trác chuẩn bị dâng biểu để ta làm
Hậu tướng quân!

— Hà! Chúc mừng, chúc mừng! - Tào Tháo đùa bảo. - Ta mới

leo lên được chức Kiêu kỵ hiệu úy thôi. Đổng Trác lĩnh chức Tiền
tướng quân, huynh làm Hậu tướng quân, cùng đứng cùng ngồi ngang
hàng rồi!

— Chúc mừng con khỉ! Ngoài mặt là cho làm tướng quân, nhưng

thực tế ngay cả chức Hổ bôn Trung lang tướng của ta cũng bị miễn, từ
nay về sau chả có chút thực quyền nào, bị hắn nắm chặt trong lòng bàn
tay, chẳng biết đến khi nào cái đầu sẽ chuyển đi nơi khác. - Viên Thuật
quay đầu trông chừng một lượt, rồi nói nhỏ. - Ta muốn rời khỏi Lạc
Dương.

— Muốn chạy ư? Có bản lĩnh thì huynh chuồn luôn đi.- Phùng

Phương tiếp lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.