TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 78

— Nếu chạy được ta đã chạy lâu rồi, khắp đất Hà Nam đều là

quân của Ngưu Phụ. - Viên Thuật vừa nói vừa tức giận chửi đổng. -
Bản Sơ đúng là không trượng nghĩa, một mình bỏ đi, ta biết làm thế
nào giờ?

Tào Tháo biết huynh đệ Viên Thiệu, Viên Thuật vốn không thân

nhau, liền khuyên bảo:

— Huynh ấy cũng là bất đắc dĩ, thân làm Tư lệ hiệu úy lại có

quyền cầm cờ tiết, nếu không đi Đổng tặc tất sẽ khai đao với huynh ấy
đầu tiên.

— Vấn đề là ông ta đi rồi, còn ta thì sao?
— Ta có cách này. - Tào Tháo nói vẻ tin tưởng.
— Nói ra xem nào.
— Nhưng... - Tào Tháo nhìn Phùng Phương. - E là huynh phải

cùng chạy với Công Lộ.

— Cầu thế mà chẳng được ấy chứ! - Phùng Phương đánh ngựa,

cười nói. - Thoát được lao lung há chẳng phải chuyện tốt ư?

— Mấy hôm nữa Đổng Trác sẽ mệnh cho hai chúng ta thống soái

Tây viên quân. Ta làm Hiệu úy, còn huynh làm Tư mã. Chúng ta
không lệ thuộc trực tiếp vào hắn, mà đóng quân ở Đô Đình ngoài
thành. Huynh là doanh Tư mã sẽ được tùy ý ra vào Lạc Dương, đúng
không? Đến khi ấy, Công Lộ giả làm thân binh của huynh, có thể tìm
cơ hội dẫn Công Lộ từ quân doanh trốn đi.

— Cách ấy rất hay, có điều Công Lộ phải chịu ấm ức một phen

rồi, bắt huynh là Hậu tướng quân lại đi làm thân binh cho tay Tư mã
nhỏ mọn ta.

Ba người cười cười nói nói, Hà Ngung ở bên cạnh lại im lặng

không nói gì, rất lâu sau mới nói chen vào:

— Mạnh Đức, đệ cũng phải chạy!
— Đệ? - Tào Tháo giật mình. - Đệ không đi. Mọi người hồi

hương chiêu binh mãi mã, đệ ở Lạc Dương sẽ làm nội ứng. Ngày sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.