TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 189

Đắc ý quên mình
Tửu yến đã bày sẵn trong Uyển Thành, Tào Tháo cũng không nể nang gì
mà ngồi ngay chính giữa. Đầu mé bên đông là Trương Tú, tiếp đến Giả Hủ,
Trương Tiên; ngồi đầu mé bên tây là Quách Gia, phía dưới là các
tướng bên quân Tào. Rượu được vài tuần, Tào Tháo có vẻ đã ngà ngà, mới
nhìn Trương Tú rồi nói rằng: - Kiến Trung tướng quân, không biết từ khi
xuất sĩ đến nay có trận nào tự thấy đắc ý, nói thử lão phu nghe xem nào!

Tào Tháo trong lúc vô ý đã tự cho mình là “lão phu” , ý chỉ mình đức cao
vọng trọng, khác hẳn chúng nhân, trong lòng có phần tự đắc.

Trương Tú cũng đã uống không ít, nhưng đầu óc vẫn còn tỉnh táo. Năm xưa
từng lập được công lớn, những trận thắng khiến Trương Tú hài lòng kể
cũng có nhiều, nhưng đều là theo thúc phụ Trương Tế đánh trận, nói thẳng
ra là đều đánh với triều đình, những việc như thế sao có thể nói ra lúc này
cho đặng? Tú nghĩ một hồi mới nâng chén bảo rằng: - Khi xưa Biên
Chương, Hàn Toại làm loạn Lương Châu, bộ hạ của bọn chúng là Khúc
Thắng đánh giết huyện lệnh là Tổ Lịch. Khi đó tại hạ vẫn là một huyện
lại nhỏ bé, mới lĩnh hơn chục kỵ binh đương đêm đánh thẳng vào quân
doanh của Khúc Thắng, đột nhập vào trại, giết luôn Khúc Thắng, loạn nhân
đó cũng được dẹp yên!

- Được! Tướng quân đúng là anh hùng!

- Đâu dám, đâu dám. - Tú miệng cũng nói khách sáo vậy nhưng nét mặt
cũng có vẻ đắc ý.

- Tướng quân, loạn Biên Chương, Hàn Toại năm xưa tướng quân tuổi vẫn
còn ít phải không?

Trương Tú nghe vậy cũng cao hứng, giơ hai ngón tay lên: - Năm đó tiểu
tướng mới vừa hai mươi.

- Lương Châu thượng võ, có tiếng nhanh nhẹn dũng mãnh. - Tào Tháo bất
chợt cũng cảm thán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.