TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 325

duyện thuộc, tại hạ đã từ chức quan, ngài lại bỏ mặc ư? Xin ngài...
Hôm nay nếu ngài vẫn không đổng ý, tại hạ sẽ tự vẫn trước mặt
ngài!
—Tào Tháo cười nhạt: — Tự vẫn? Đưa kiếm cho hắn
Một tên lính liền rút kiếm ném ra trước mặt khiến Triệu Đạt sợ hãi
lủi ngay.
Tào Tháo lườm theo: — Hừ! Nếu ngươi thực có khí phách thì đâu
đến nỗi rơi xuống bước đường này! Triều đình cũng vậy, phủ ta
cũng vậy, dùng dũng sĩ, nghĩa sĩ, quân tử chứ không dùng hạng
tiểu nhân chỉ biết ton hót, đưa chuyện như ngươi. Đi!
Phu xe vừa vung roi, chiếc xe ngựa liền lao đi vun vút. Triệu Đạt
chạy đuổi theo trong đám bụi mù mịt: — Tào công... Ngài nghe tại
hạ nói hết đã... Tại hạ biết một bí mật, có người muốn hại ngài
mà...
Hứa Chử nghe thấy liền quay đẩu lại, nhưng Tào Tháo bực mình
nói: — Bớt nghe lời xàm xiên di, hạng tiểu nhân chuyên gây
chuyện thị phi giật gân như hắn ta gặp nhiều rồi... Mau đi đi! Còn
quân vụ đang chờ.
Triệu Đạt vẫn không chịu buông, gom hết sức bình sinh gân cổ gào
to: — Thiên tử muốn giết ngài, người đã hạ mật chiếu giết ngài!
Tại hạ mà nói sai con cái sinh ra chẳng có mắt có miệng!
Cùng với tiếng ngựa hí chói tai, chiếc xe ngựa lập tức khựng lại.
Tào Tháo sững người dựa vào tay vịn bằng vàng, quay đầu trừng
trừng nhìn kẻ mật báo, sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi.

Chương 10

Diệt trừ phản thần

Tháng 12 năm Kiến An thứ tư (năm 199 sau Công Nguyên) , bầu
không khí lạnh lẽo tiêu điều bao trùm lên thành Hứa Đô, gió tây
bắc cuốn theo những bông tuyết trắng xóa phủ khắp phố lớn ngõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.