TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 104

— Tội tướng thân là kẻ phản nghịch của triều đình đã tự trói

mình.

— Kẻ nào khuyên ngươi tới doanh trại nhận tội?
— Chẳng ai thuyết phục, tội tướng tự tới.
Tào Tháo nghe vậy lấy làm phấn khởi: — Nếu đã như vậy,

quân sĩ đâu mau cởi trói cho hắn.

— Không cần thiết! — Trương Liêu ngẩng phắt lên, —

Khẩn cầu minh công hãy chặt đầu tướng mỗ!

— Hả? ! — Tào Tháo sửng sốt — Tướng quân bỏ chỗ tối

tới chỗ sáng, lão phu sao có thể giết chứ?

Trương Liêu thở dài, nói: - Mạt tướng không phải tới đầu

hàng mà cam tâm đền tội. Mỗ là thuộc hạ dưới trướng Lã Bố, chúa
công đã chết không thể phò tá minh công, người mau hạ lệnh chém
đầu mạt tướng, hai bên coi như rũ sạch ân oán!

Những lời này của hắn khiến hết thảy đám tướng quân có

mặt đều kinh ngạc sững sờ, trên đời này lại có kẻ tự tìm cái chết
thật sao. Tào Tháo trầm ngâm nhìn hắn hồi lâu, hạ giọng hỏi dò: -
Trương Văn Viễn, ngươi hẳn cũng biết Lã Bố là người như thế
nào?

Trương Liêu buột miệng nói: — Lòng không chí lớn, bụng

không mưu sâu, thay đổi thất thường, là kẻ phản nghịch của triều
đình.
- Ngươi quả là lòng sáng mắt tinh! - Tào Tháo gật gật đầu, - Đã
biết tên Lã Bố vô tài vô đức, vì sao còn muốn tuẫn tiết vì hắn?

- Là thần tử phải giữ lòng trung, là bằng hữu phải giữ chữ

nghĩa.

- Hay hay hay!... - Tào Tháo vẫn cố nhẫn nại giảng giải: - Lã

Bố bạc tình bạc nghĩa, giết ân nhân sát nghĩa phụ, ngươi vẫn còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.