TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 106

phong cho, nay Tất Thầm ở Duyên Châu đã sớm đảm đương chức
vị đó rồi, ngươi mau mau đền tội đi! — Lời nói của Lý Điển thực
chẳng án nhập gì, nào phải Trương Liêu không chịu đền tội, mà là
Tào Tháo không nỡ giết.

Tào Tháo biết Lý Điển muốn trả mối thù gia tộc, nên cũng

không tính toán chuyện hắn tùy tiện nói chen ngang, chỉ xua tay ra
hiệu hắn lui xuống. Trương Liêu nói tiếp: — Sau thất bại ở Bành
Thành, mạt tướng thỉnh cầu đám Tang Bá, Tôn Quan, Ngô Đôn ở
Đông Hải xuất binh trợ giúp, nào ngờ chậm một bước mà để Hạ Bì
bị vây. Cũng là vì tại hạ binh mỏng tướng ít nên không thể giải vây,
khiến đội quân tan rã mà gây rắc rối cho liên quân. Nay Hạ Bì thất
thủ, Lã Bố, Cao Thuận đều đã... - Nói tới đây ông ta nghẹn giọng,
— Đều đã đầu treo cọc cao, mạt tướng nản lòng nhụt chí, tới đây
xin chết, mong được ra đi cùng các huynh đệ của mình...

— Nam tử hán Tịnh Châu quả rất khí phách, thật đúng là

nam tử chết vì người tri kỷ! — Tào Tháo cảm khái mãi không thôi,
càng không nỡ ra tay giết hắn, lại đưa mắt nhìn một lượt chư
tướng, thầm nghĩ không biết tình nghĩa của bọn họ đối với mình có
được sâu đậm như Trương Liêu với Lã Bố không.

Chư tướng trong doanh trại Tào Tháo trông thì cứ tưởng bọn

họ là một khối đoàn kết vững chãi, song thực tế lại không phải vậy,
bên trong ngấm ngầm kèn cựa lẫn nhau. Tào Tháo vốn khởi binh ở
Duyên Châu, do vậy hai tướng Vu Cấm, Lạc Tiến là toại nguyện
nhất, sau đó tiếp nạp những kẻ quy hàng là Chu Linh, Từ Hoảng,
Lộ Chiêu, Phùng Giai, còn có đám họ hàng thân thích như huynh
đệ Hạ Hầu, huynh đệ Tào thị, Biện Bỉnh, thế lực của ba phái nhìn
thì tưởng sóng lớn bằng lặng nhưng bên trong lại như mạch nước
ngầm đang sục sôi. Đặc biệt là Vu Cấm, thân là Đình hẩu, là đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.