TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 199

ngọc ngà châu báu, càng không dựng non bộ liên trì. Gọi là hoa
viên chẳng qua cũng chỉ đắp một đồi đất trên bãi đất trống, dựng
cái chòi nghỉ mát, xung quanh trồng vài cây xanh. Người hầu đi đi
lại lại bưng món nhắm lên, Tào Tháo và Quách Gia vừa ngồi
xuống cầm chung rượu thì thấy Lưu Đại dẫn Lưu Bị đến.

Lưu Huyền Đức thân cao bảy thước, hào hoa phong độ, đầu

đội mũ thiết trụ, chỉ cột tóc phía trước, phần tóc phía sau không
chải để xõa sau gáy, phất phơ tiêu diêu tự tại. Vận bộ áo màu vàng
nhạt thêu hoa bằng chỉ vàng, áo trong trắng muốt, trên rộng dưới
ôm vô cùng kín đáo, tay áo rộng thùng thình càng tăng thêm vẻ
nho nhã; phần eo buộc túi vải đen nhưng dưới sườn cài cúc hồ
điệp, tua dài rủ xuống tận đầu gối... Lưu Bị mặt mũi tuấn tú, răng
trắng môi đỏ, khoác thêm bộ y phục lạ lùng, đứng giữa cảnh sắc
đào liễu phất phơ, tiêu diêu như tiên giáng trần!

— Huyền Đức đến rồi ư?... Buổi tiệc rượu nhỏ hôm nay

không cần câu nệ, mau lại đây ngồi. — Tào Tháo nét mặt rạng rỡ,
rót cho Lưu Bị một chung đầy.

Lưu Bị khiêm nhường ngồi xuống, nét mặt luôn cười mỉm:

— May sao trong nhà phòng sẵn bộ y phục dự tiệc này, bằng
không tại hạ tắm rửa e không còn bộ nào thơm tho để mặc.

Đi dự tiệc cũng phải có y phục riêng, Tào Tháo cười thầm

tên bán giày cỏ mà cũng câu nệ không đâu, bèn châm chọc: —
Người phóng khoáng như ngươi rỗi việc ở nhà làm vườn, khiến
nửa thành Hứa Đô ngập mùi hôi thối, cha con Trần lão làm hàng
xóm với ngươi cũng thật xui xẻo. Ngươi không sợ thối, nhị vị phu
nhân chẳng lẽ cũng chịu được sao?

— Ba tháng chịu khổ tại thành Hạ Bì, họ than phiền nhiều,

tại hạ đã để họ dẫn con đến ở chỗ Mi Trúc, về nhà ngoại cho nguôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.