TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 216

vậy bách tính mới an cư lạc nghiệp, nhân sĩ mới có đất dụng võ,
đây đều là những lời gan ruột của tại hạ!

— Hỗn xược! — Quách Đồ trợn trừng cặp mắt hung dữ, —

Lời gan ruột ư? Ngươi muốn hại chúa công mang tội bất nghĩa!

Thư Thụ đanh thép hơn: — Thiên tử đại Hán phụ ngươi

sao? Đại tướng quân phụ ngươi sao? Ngươi đang làm chủ bạ cho ai
vậy? Đúng là đồ súc sinh bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa!

— Giết! Giết! Giết! — Các tướng Thuần Vu Quỳnh, Cao

Lãm, Nhan Lương đồng thanh thét lớn.

Phùng Kỷ thấy vậy cũng vội tỏ thái độ: — Nay thiên hạ đại

loạn chính là lúc tiêu diệt phản tặc, phục hưng xã tắc nhà Hán.
Chúa công xuất thân gia tộc công hầu, thấm nhuần ân đức triều
đình, loại nghịch thần tặc tử như Tào Tháo còn biết vờ tôn trọng
thiên tử, huống hồ chúa công chúng ta? Giờ ngươi nói những lời
này thật không biết trời cao đất dày! — Phùng Kỷ vốn là kẻ ăn nói
giảo hoạt, “giờ người nói những lời này” ám chỉ nói ra quá sớm,
chứng tỏ hắn cũng không phản đối, là cố ý muốn Viên Thiệu nghe.

Viên Thiệu lúc này đâu còn tâm trí nghe Phùng Kỷ nịnh nọt,

sợ bá quan tiếp tục bức ép Cảnh Bao sẽ phun ra hết, bèn tức giận
đập tay xuống soái án: — Người đâu, lôi hắn ra chém đẩu cho ta!

Cảnh Bao bò nhoài ra đất: — Đại tướng quân tha mạng!

Là...

— Câm miệng! — Viên Thiệu vội ngăn lại, — Không cho

phép ngươi lải nhải những lời ngông cuồng!

Phùng Kỷ hiểu rõ ẩn ý, hắn vội vớ chiếc ghế đập vào đầu

Cảnh Bao, khiến hắn sa sẩm mặt mày, những lời muốn nói còn
chưa kịp thốt ra đã mơ hồ thấy mình đang bị mấy võ sĩ kéo ra khỏi
trướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.