TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 239

Khổng Dung theo vào còn chưa hiểu chuyện gì, giờ nghe

thấy Tuân Úc bẩm báo vậy chỉ biết trố mắt kinh ngạc, suýt chút
nữa đánh rơi phù tiết. Thị ngự sử liền đón lấy bản tấu chương đặt
lên long án, nhưng Lưu Hiệp chẳng buồn liếc nhìn, đờ đẫn nói: —
Việc quân cứ theo lời Tào công, còn nói với trẫm làm gì? — Giọng
điệu như thể chẳng liên quan gì đến nhà vua.

Tuân Úc lặng người nhưng vẫn kiên nhẫn bẩm tấu: — Thảo

phạt nghịch tặc là đại sự triều đình, khẩn xin bệ hạ minh xét, ban
chiếu thư.

— Lệnh quân thật biết nói đùa, — Lưu Hiệp nhếch mép

cười, — Ai chẳng biết chiếu thư đều do một tay Lệnh quân quyết
định? Trẫm có gật đầu hay không chẳng phải vẫn thế cả sao?

Tuân Úc nghe những lời này chẳng khác gì cực hình, vội

quỳ xuống khấu đầu lia lịa, luôn miệng kêu không dám.

— Chuyện chinh phạt Hà Bắc vẫn phải bàn bạc thêm! —

Khổng Dung đột nhiên cao giọng.

Tào Tháo cười ha hả, nói: — Hà cớ chi Khổng đại nhân

phản dối? Viên Thiệu đại nghịch bất đạo đã rõ như ban ngày, phải
nhanh chóng tiêu diệt. Thu phục bốn châu Hà Bắc cũng dễ bề đưa
bằng hữu của ngài về an táng còn gì?

Khổng Dung không dâng phù tiết lên mà quay mặt về phía

Tào Tháo: — Viên Thiệu đất rộng binh cường, Điền Phong, Hứa
Du mưu trí hơn người; Thẩm Phối, Phùng Kỷ tận trung tận nghĩa;
lại có Nhan Lương, Văn Xú dũng mãnh bậc nhất thống lĩnh binh
mã, khó bề thủ thắng!

Tuân Úc sợ hắn khiến thánh thượng dao động, liền đứng dậy

phản bác: — Điền Phong phách lối phạm thượng, Hứa Du tham
lam bất trị, Thẩm Phối ngang ngược, Phùng Kỷ tuy quyết đoán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.