TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 245

Thế nhưng Viên Thuật không hề nghi ngờ “thiên mệnh” của

mình, vẫn tự cảm thấy hài lòng, sống xa hoa, dâm dật. Viên Thuật
xuất thân trong gia tộc công hầu, từ nhỏ đã mặc áo gấm, ăn sơn
hào hải vị, nô bộc vây quanh, sau khi lên ngôi hoàng đế lại càng tồi
tệ hơn. Xây dựng hoàng cung, sưu cao thuế nặng, hậu cung đầy rẫy
cung tần mỹ nữ không ai thiếu lụa là, gấm vóc, ngày ngày ăn của
ngon vật lạ, đến nỗi chán ngấy gạo thịt. Hoài Nam vốn trù phú, dân
cư vài trăm vạn hộ, vậy mà lên ngôi hoàng đế chưa đầy ba năm,
Viên Thuật đã biến vùng này trở nên kiệt quệ. Chiến tranh triền
miên, cộng thêm sưu cao thuế nặng, rồi hạn hán mất mùa, bệnh
dịch hoành hành, bách tính chết trận, chết vì túng quẫn, chết đói,
chết vì bệnh dịch nhiều không kể xiết. Cả vùng Hoài Nam bách
tính lầm than, mười hộ thì chín hộ tay trắng, thậm chí còn có cảnh
người ăn thịt người, ngoài thành Thọ Xuân không khác gì địa ngục
trần gian!

Đất đai cằn cỗi, tài nguyên cạn kiệt, binh lính thiếu lương

thực, quan lại thiếu lương bổng, Viên Thuật rơi vào bước đường
cùng. Muốn mua chuộc lòng người nhưng đám thuộc hạ người
theo Hứa Đô, người theo Tôn Sách, có kẻ thà lên núi làm thổ phỉ
chứ quyết không chịu ở lại, chưa kể hai thần chết Tào Tháo, Tôn
Sách luôn rình rập giáng đòn chí mạng! Cực chẳng đã, Viên Thuật
đành thiêu rụi hoàng cung, dẫn gia quyến lên phía bắc, dày mặt đầu
hàng vị huynh trưởng từng bị hắn nguyền rủa là gia nô, muốn dùng
ngọc tỷ truyền quốc để đổi lấy nửa phần đời tạm bợ còn lại.

Nhưng ông trời chẳng để cho hắn ta toại nguyện, vừa đặt

chân vào địa phận Từ Châu đã hay tin Viên Tự bị bắt, Tào Tháo
phái Lưu Bị xuất binh chặn đường. Viên Thuật liệu rằng oan gia
gặp nhau ắt sẽ có trận chiến nảy lửa, nhìn đoàn binh mã ít ỏi, chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.