TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 407

đức, học thức uyên thâm, bất luận là tự nguyện hay không thì đến
với trung quân cũng là việc tốt, Viên Thiệu cũng rất phấn khởi.
Nhưng không biết do Trịnh Huyền tuổi tác đã cao hay là có bệnh
trong người, khi đang ngồi uống rượu đột nhiên ngã gục, mơ mơ
hồ hồ rồi tắt thở!

Một nhân vật danh tiếng lẫy lừng chết trong trung quân, việc

hỷ bỗng biến thành việc tang, Viên Thiệu lại phải bận rộn chuẩn bị
quan tài lo hậu sự, trong lòng không những mất hứng mà còn thấy
lo lắng. Những môn sinh của Trịnh thị như Thôi Diễm, Quốc Uyên
cũng đến đưa tang, lén lút nói xấu khắp nơi, không giữ chút thể
diện nào cho cha con họ.

Khó khăn lắm mới giải quyết xong hậu sự cho Trịnh Huyền,

Trưởng sử Điền Phong lại gây thêm loạn. Về việc xuất binh hay
không đã tranh luận nhiều lần, nhưng ông ta vẫn khăng khăng cố
chấp. Nay đường đi nước bước đã định, binh mã cũng đã tập hợp,
Điền Phong vẫn kéo dây cương của Viên Thiệu ngăn cản xuất
binh, nói nào là “Tào công giỏi dụng binh, biến hóa vô cùng” , rồi
lại “Nay tuyệt đối không thể đánh, bằng không sẽ hối không kịp” ,
câu nào cũng thể hiện chí khí của kẻ địch mà coi thường uy phong
của Viên Thiệu. Viên Thiệu không thể nhẫn nại thêm được nữa,
lệnh cho quân lính bắt Điền Phong nhốt vào đại lao rồi mới hậm
hực dẫn quân rời khỏi thành Lê Dương. Đến bờ sông, Viên Thiệu
sai Nhan Lương đi tiên phong vượt sông tiến đánh Bạch Mã. Đô
đốc Thư Thụ cũng bắt đầu gây rối, nói Nhan Lương tính tình hẹp
hòi, mặc dù dũng mãnh nhưng không thể một mình đảm đương
nhiệm vụ. Viên Thiệu biết ông ta không tán thành lần nam chinh
chiến này, vì vậy không nghe lời ông ta, vẫn qua sông theo kế
hoạch cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.