TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 464

Quách Gia cùng Trương Liêu, Từ Hoảng... che khiên chạy tới, bọn
họ thi nhau hỏi thăm tình hình. Tào Tháo vẫn làm ra vẻ ung dung
đĩnh đạc, nói với mọi người đã trừ khử được nội gián thì sau này
không còn gì đáng ngại nữa, sau đó khuyên chư tướng về trướng
nghỉ ngơi, cho người xử lý thi thể Từ Đà, cuối cùng chỉ giữ Tuân
Du, Quách Gia ở lại.

Dọn dẹp xong thì đã đến giờ Tý, Tào Tháo không trụ được

nữa bèn gục trên soái án thở khó nhọc. Sau khi xảy ra chuyện này,
dù mệt nhưng Tào Tháo cũng chẳng muốn ngủ nữa, chỉ nhìn Tuân
Du, Quách Gia. Giằng co với địch suốt mấy tháng trời, hai văn sĩ
cũng gần như kiệt sức, Tuân Du đã không còn giữ được phong thái
đĩnh đạc như trước, vẻ phong lưu, phóng khoáng của Quách Gia
cũng chẳng thấy đâu nữa, thay vào đó là sắc mặt nhợt nhạt, chòm
râu xơ xác, y phục họ mặc cũng chẳng thể nhìn ra màu sắc ban
đầu. Nhưng đó chỉ là bề nổi, việc ngày đêm bị cung tên địch quấy
rối, sự hành hạ về tinh thần khiến bọn họ ngủ không ngon giấc, do
vậy cũng chẳng thể nghĩ ra kế hay để phá địch.

- Ta muốn lui binh. - Tào Tháo nói ra suy nghĩ của mình, -

Binh sĩ đã mệt mỏi, thương vong quá nhiều, không giữ nổi Quan
Độ nữa rồi.

Hai mí mắt của Quách Gia nhíp vào vì buồn ngủ, nhưng trực

giác mách bảo ông rằng lúc này không thể lui binh, sau cái ngáp
vội, ông kiên quyết: - Chúa công, không thể lui binh! Nếu rút binh
Viên Thiệu sẽ thừa cơ đánh tới, chỉ sợ chưa về đến Hứa Đô chúng
ta đã thành ma dưới lưỡi đao của bọn chúng rồi.

Tuân Du cũng đồng tình: - Cho dù chạy đến được Hứa Đô

thì sao? Một khi bỏ Quan Độ, đất đai ở Duyện, Từ phía đông sẽ
không thuộc về chúa công nữa. Lúc ấy quần thần hoang mang,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.