TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 468

Một lát sau Nhậm Tuấn từ cửa sau đi vào, mặt mũi nhếch

nhác, tóc tai rối bù, ôm chiếc mũ đâu mâu hổn hển nói: - Đêm nay
thực nguy hiểm, suýt chút nữa tại hạ đã không còn mạng để tới gặp
chúa công.

Sắc mặt Tào Tháo vẫn như không, nói: - Ta cũng vừa nếm

trải cảm giác tương tự.

Đang mơ màng ngủ, Quách Gia và Hứa Chử nghe thấy tiếng

trò chuyện liền vội tỉnh dậy, thần sắc Tuân Du cũng dần tỉnh táo,
ông dụi dụi mắt, chỉ gật đầu với Nhậm Tuấn thay cho lời chào.
Nhậm Tuấn định uống chút nước lấy hơi, nhưng cầm cái bình trên
soái án lên thấy rỗng không, đành chịu khát mà kể: - Tại hạ đi
được nửa đường thì bọn Hàn Tuân dẫn quân tập kích, chúng có
khoảng ba bốn ngàn tên. May mà tại hạ đã sớm chuẩn bị, liền lệnh
cho quân lính để xe quây thành vòng tròn bảo vệ lương thảo, đứng
từ bên trong bắn trả mới có thể đẩy lui được chúng... Chỉ có điều
bọn chúng không rút về hướng bắc mà lại đi thẳng tới hướng nam.

- Hướng nam? - Quách Gia cảnh giác, - Chúng định tập kích

Hứa Đô!

Tào Tháo chẳng còn sức mà sợ hãi nữa, chỉ lẩm bẩm nói: -

Tào Nhân truy kích Lưu Tích đến Nhữ Nam, Dương Địch đã có
một lỗ hổng, chỉ sợ không thể ngăn được bọn chúng. - Nói dứt lời,
ông nhắm nghiền mắt lại.

Tuân Du cũng chỉ biết lắc đầu: - Hứa Đô bị bao vây thì còn

có thể phòng thủ, nhưng lương thực sau này phải tính sao? - Sau
này sẽ chẳng còn lương thực nữa... - Nhậm Tuấn lắc đầu gượng
cười: - Các vùng chiến loạn liên miên không dứt, lương thảo mới
không thu hoạch được, lương thảo đưa tới hôm nay là chuyến cuối
cùng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.