TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 476

Nhậm Tuấn lại tỏ ra rất phấn chấn: - Bất luận thế nào, bọn

họ tới quy thuận là chuyện đáng mừng, họ đều có thù với Viên gia,
như vậy khi ra trận có thể yên tâm.

Quách Gia cũng động viên Tào Tháo: - Có ai không biết đến

danh tiếng ba vị hiền tài trong thiên hạ là Tuân Từ Minh, Trần
Trọng Cung, Trịnh Khang Thành. Tuy họ đều đã khuất, nhưng
quân sư và Lệnh quân đều là con cháu của Tuân công, cha con
Trần Nguyên Phương (Trần Kỷ) đều đang làm quan ở Hứa Đô, Hi
Lự cũng là người của triều đình, hôm nay Quốc Tử Ni (Quốc
Uyên) cũng đến rồi. Môn sinh đệ tử của ba vị hiền tài ấy đều đã
quy tụ dưới trướng chúa công, việc ấy nói lên điều gì? Điều đó
chứng minh tấm lòng của nhân sĩ trong thiên hạ đều hướng cả về
chúa công, hiện giờ có người chạy theo Viên thị chẳng qua là do
tình thế ép buộc, chỉ cần chúa công kiên định, nhất định sẽ có thể
xoay chuyển được tình hình, tuyệt đối không được lui binh. - Tuân
Du thấy có lý, liền gật đầu liên tục.

- Nói thì nói vậy, kẻ giỏi dụng binh thì phải khống chế được

địch, chứ không để bị địch kìm kẹp, hiện giờ chúng ta đang bị như
vậy... - Tào Tháo cau mày ngẫm nghĩ.

Bỗng Nhậm Tuấn vỗ mạnh vào đầu vài cái rồi nói: - Ôi, chút

nữa thì quên mất! - Nhậm Tuấn rút từ trong người ra một quyển
trúc được cuộn lại: - Đây là thư của Tuân Lệnh quân gửi huynh, có
nói về việc rút quân.

Tào Tháo mong được nghe ý kiến của Tuân Úc, liền vội

vàng mở ra xem:

Nay lương thực tuy thiếu, nhưng chưa đến nỗi bị vây khốn

như ở Huỳnh Dương, Thành Cao thời Sở Hán tranh hùng. Đây là
lúc Lưu - Hạng không ai muốn rút quân trước, rút trước sẽ thất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.