TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 502

Tào Tháo không muốn để lộ quân tình, chỉ nói cho qua

chuyện: — Còn đủ dùng nửa năm.

Hứa Du đứng bật dậy: — Nếu đã đủ dùng nửa năm... Vậy

thì nửa năm nữa ta sẽ tới.

— Ấy đừng đừng... — Tào Tháo vội kẻo hắn lại.

— Ta e chẳng được lâu như vậy! — Hứa Du cười khà khà

ngồi xuống.

— Ây dà! - Tào Tháo vờ thở dài, — Tử Viễn đừng giận, để

ta nói rõ tình hình vậy, số lương thảo chỉ còn đủ dùng trong ba
tháng thôi.

Hứa Du nhếch mép cười: - Tào A Man ơi là Tào A Man, ta thấy
cái bài hịch của Trần Khổng Chương viết chẳng sai chút nào,
ngươi đúng là cái đồ gian xảo, dối trá! Ta đây có thiện ý đến giúp
ngươi, nhưng ngay cả một câu thật lòng ngươi cũng không nói ta
nghe được sao?

— Khà khà khà! Lẽ nào đệ chưa nghe câu “Binh bất yếm

trá

44

” hay sao? — Tào Tháo ghé sát tai hắn mà nói, cố ý nói thật

nhỏ, — Quả thật ta đây không dám giấu giếm nữa, lương thực chỉ
còn đủ dùng hơn một tháng…

— Đừng hòng giấu được ta! — Hứa Du trừng mắt, tiện tay

vơ một nắm táo khô, — Cho dù lương thực có đủ cho cả tháng đi
nữa, mùa đông lạnh giá, nuốt được cái thứ này chắc?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.