TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 70

— Hì hì! Ngài thấy khó hiểu phải không? — Viên Mẫn sờ

vào chỗ râu mới mọc vài cọng, khoa tay múa chân vênh vang tự
đắc nói, — Xưa phụ thân của Đại Vũ là Cổn phụng mệnh trị thủy,
thủng chỗ nào là bịt chỗ đó, nước dâng cao, đê điều cũng ngày một
cao theo, cuối cùng sông tắc đê vỡ, thủy ách càng nặng nề hơn!
Vua Nghiêu giết Cổn dùng Vũ. Đại Vũ sau khi nhận lệnh đã khơi
thông dòng chảy, chẳng phải là bình an vô sự hay sao? Trăm sông
đổ về biển là đạo lý muôn đời bất di bất dịch! Nếu Minh công đã
đào kênh dẫn nước vào thành thì dứt khoát phải tiếp tục đào về
hướng đông nam để dẫn nước chảy về đông đổ vào sông Nghi. Tây
cao đông thấp, nước ứ đọng ắt sẽ tự chảy, trong mấy ngày sẽ rút
cạn. Sau đó ta sẽ lợi dụng hai dòng kênh này, đào một dòng sông
bao quanh vòng ngoài thành Hạ Bì để bảo vệ thành, đổng thời đào
lại cửa sông thượng du. Như vậy vừa có thể bớt hiểm họa nước
sông Tứ chảy vào chỗ vỡ của sông Nghi, vừa tạo thêm bình phong
bảo vệ thành Hạ Bì. Ngoài ra có thêm dòng kênh mới này, dân
chúng trồng trọt tưới tiêu cũng thuận tiện hơn. Chàng ta vừa nói
vừa ra dấu, say sưa trong trí tưởng tượng của bản thân.

— Một mũi tên trúng ba đích, quá hay, quá hay! - Tào Tháo

tâm phục khẩu phục, xem ra trọng trách trị thủy nơi đầy không thể
không giao cho lão đệ!

— Hì hì... đương nhiên là vậy rồi! — Viên Mẫn không chịu

khiêm nhường. Thấy đệ đệ vẫn tự cao tự đại, Viên Hoán bực bội
nói: — Tiểu đệ này của tại hạ không hiểu lễ nghĩa, xin Tào công
lượng thứ. Khi gia phụ qua đời nó còn chưa để chỏm, là tại hạ một
tay nuôi dưỡng. Mấy năm nay tránh nạn binh đao, lay lắt qua ngày,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.