TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 69

trước Minh công bao vây thành này, lúc đó đệ đã từng bàn luận với
huynh trưởng... — Vừa nói, chàng ta vừa nhướng mày về phía
Viên Hoán, — Đại ca còn nhớ đệ đã nói, nếu lão Tào đào sông dẫn
nước vào thành, Lã Bố tất đi đời — Quả nhiên chẳng sai! Hi hi
hi!...

Viên Hoán nghe đệ đệ tự tâng bốc mình, còn thản nhiên gọi là lão
Tào bèn cau mày quát: — Hỗn xược, hỗn xược! Thật không coi
phép tắc ra gì! — Tào Tháo lại cảm thấy Viên Mẫn nhanh nhảu,
thẳng thắn nên không trách tội, ông xua tay ra hiệu cho Viên Hoán
không được ngắt lời.

Viên Mẫn đứng dậy đi đến bên cửa sổ, chỉ ra phía ngoài rồi nói với
Tào Tháo: — Nước ứ thành sâu đến hai, ba thước, ngoài thành
càng khỏi phải nói. Nhưng giờ vẫn đang tiết đông rét đậm, nếu
mùa xuân hạ nước sông dâng lên, có mà chìm cả nhà dân ấy chứ!
Mặc dù Minh công đã cho lấp lại chỗ bị khơi ra trước đây, nhưng
chỉ e khi nước sông dâng cao, nơi đây sẽ là mối họa của dân chúng.
Hơn nữa thiên hạ náo loạn, chiến sự liên miên, sau này lại có người
dùng cách này thì Hạ Bì vẫn không giữ được!

Tào Tháo càng nghe càng thấy hứng thú, liền chắp tay nói:

— Khanh có cách gì? - Giọng điệu càng lúc càng tỏ vẻ trọng thị.

Viên Mẫn vẫn thản nhiên nói: — Ngài xem, đã qua nửa

ngày mà nước vẫn không rút được là bao! Địa thế ở đây trũng
không thể thay đổi được. Lại càng không thể di dời một tòa thành
lớn như thế này được, cách duy nhất là khơi thông dòng chảy.

— Khơi thông dòng chảy? — Tào Tháo không hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.