TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 67

tuệ hơn người, cách người xưa thu được lòng dân, ngài nên tích
cực học hỏi. Nay đánh mất lòng dân, ngài cũng phải lấy đó làm
gương. Tất cả điều này đểu phụ thuộc ở Minh công, có thể tránh
họa nguy vong, thế nhưng người dân vẫn chưa thấy được cái nhân
nghĩa, chỉ có ngài mới chỉ cho họ thấy được.

— Yêu thương dân chúng mà đi theo chính nghĩa, dùng vũ

lực bình định loạn lạc nhưng vẫn dùng đức để cứu giúp con
người... - Những lời này quả là chí lý! Tào Tháo gật đầu tâm đắc:
— Nghe tiên sinh nói chuyện một buổi hơn đọc sách mười năm.
Bản quan trở về Hứa Đô nhất định sẽ tâu rõ với Thiên tử, miễn sưu
thuế năm tới cho dân chúng Từ Châu, lấy võ để bình loạn, lấy đức
để cứu dân!

Viên Hoán không ngờ Tào Tháo lại biết nghe lời phải, trong lòng
cảm thấy vô cùng vui sướng: — Vốn nghe danh Minh công rộng
đường ngôn luận, thành tâm tiếp nhận lời khuyên, nay được thấy
quả danh bất hư truyền. Nếu đã như vậy... — Nói rồi Viên Hoán
quỷ rạp xuống đất hành lễ, tại hạ nguyện đi theo Minh công dốc
sức vì triều đình. Viên Hoán là điển hình của mẫu người uy vũ
không gì khuất phục, coi nhẹ sinh tử an nguy, nói gì đến việc quan
tâm ai là Tam công Cửu khanh? Nếu không tôn trọng khí tiết, chí
hướng và hoài bão của ông ta, cho dù có dao sắc kể cổ cũng đừng
nghĩ đến chuyện ông ta uốn gối. Nếu thực sự coi trọng ý kiến của
ông ta, tất ông ta sẽ nguyện một lòng một dạ báo ơn tri ngộ.

- Đa tạ tiên sinh không chê. — Tào Tháo chắp hai tay, - Nước ngập
Hạ Bì gây đại họa cho dân chúng, chỉ e thuế má một hai năm cũng
không thể bù được tổn thất của bách tính. Chỉ riêng nước tù đọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.