TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 5 - Trang 68

đã là một vấn để, mà dù nước có rút thì nơi đây cũng trở thành
vũng bùn lầy không thể cày cấy được.

Nào ngờ Tào Tháo vừa dứt câu, Viên Mẫn đứng bên cạnh

liền tiếp lời: — Chẳng qua chỉ là việc làm cho nước ở Hạ Bì rút đi
thôi mà! Chút việc này có là gì chứ? Nếu minh công tin tưởng, xin
hãy giao việc này cho tại hạ.

— Ổ? — Tào Tháo từ khi vào cửa chỉ chuyện trò với cha

con Trần thị và Viên Hoán mà không để ý đến chàng trai trẻ tuổi
nhất. Nghe câu nói đó Tào Tháo liền quay đầu lại nhìn, thấy Viên
Mẫn mới chỉ ngoài hai mươi tuổi, vẫn còn nét ngây thơ, mặt mũi
rám nắng, quần áo giản dị, cử chỉ tùy tiện, nói cười hỉ hả, hoàn
toàn chẳng giống với dòng dõi danh môn.

Viên Hoán thấy đệ đệ ăn nói ngông cuồng vội khiển trách:

— Câm miệng! Trước mặt Minh công buông lời khoác lác, còn ra
thể thống gì nữa?

Tào Tháo biết không thể trông mặt bắt hình dong, Viên Mẫn dám
nói lớn như vậy ắt đã có chủ ý hay, bèn xua tay nói: - Không sao...
Viên lão đệ, việc này giao cho đệ không khó, nhưng đệ thử nói
xem có cách nào trị thủy?

Tào Tháo tận miệng nói ra hai chữ lão đệ là vô cùng nể mặt, nếu là
người khác nhất định sẽ vòng tay thi lễ. Nhưng Viên Mẫn này còn
kiêu ngạo hơn cả đại ca của mình, chàng ta chẳng buồn nhích
mông lên, cứ ngồi cười nói: - Hạ Bì là thành cổ kiên cố, Hàn Tín
từng xưng vương định đô ở đây. Nhưng từ tiên triều đến nay đường
sông có nhiều thay đổi, thành trì có xu hướng trũng thấp. Ba tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.