TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 239

— Cái này... - Tào Tháo chợt ngưng lại, - Ở đây thì không có vấn

đề gì, nhưng chưa biết chỗ Lưu Biểu, Lưu Bị không biết có còn quấy
nhiễu không.

Đúng lúc ấy chợt nghe ngoài trướng có tiếng bẩm báo, Vương Tất

vội vàng chạy vào:

— Khải bẩm chúa công, Lưu Biểu sai Kinh Châu Biệt giá Lưu

Tiên đến nghị hòa!

— Nghị hòa? Ha ha ha!... - Khối đá tảng đang đè nặng trong lòng

Tào Tháo coi như đã được bỏ xuống, ông vỗ vỗ vai Tân Tỵ nói, - Ta
nghĩ, trong vòng một hai ngày tới có thể sẽ rút quân.

Việc công đã nói nhưng còn việc tư, Tân Tỵ tuy ngại ngùng nhưng

vẫn không nén được cầu xin:

— Mong minh công nhanh chóng hạ được Nghiệp Thành, cứu lớn

nhỏ cả nhà tại hạ thoát khỏi lao lung.

— Điều ấy đương nhiên! - Tào Tháo đứng dậy dặn dò Vương Tất.

- Đi nói với Lưu Tiên, đất Nam Dương lão phu không tranh nữa, hãy
bảo tên giặc tai to mau lui quân đi, lão phu cũng sẽ nhanh chóng lui
binh. Hai nhà sẽ bãi chiến ở đây!

Vương Tất nghe mà vẫn mơ hồ:
— Nếu hắn ta hỏi vì sao chúng ta vô cớ công phạt Kinh Châu thì

sao? Trận chiến này là do chúng ta gây ra mà!

— Hừ! Trong thời tao loạn này, lão phu muốn đánh ai thì đánh,

cần gì lý do nào chứ? - Tào Tháo nói xong, chợt thấy mình đã lỡ lời, trả
lời như vậy quả là mất tư cách của một vị Tư không đương triều, bèn
đổi giọng nói, - Nếu hắn ta hỏi như vậy thật, ngươi hãy nói đó là thiên
tử quở trách Lưu Biểu đã lâu không sai sứ đến triều kiến, làm mất đạo
thần tử. Còn như muốn bàn bạc gì thì không nói ở đây được, hãy bảo
hắn ta theo lão phu về Hứa Đô, đến kim điện của thiên tử mà nói. Đã
hiểu chưa?

— Rõ! - Vương Tất miệng nói rõ nhưng trong lòng vẫn mơ hồ,

đành dặn dò thế nào thì làm đúng như vậy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.