TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 283

Đang khi mọi người còn nói chuyện thì tiếng hát đã ngày càng rõ,

dường như là một bài quân ca hào sảng, mọi người ngó đầu tìm kiếm,
chỉ thấy tướng sĩ dưới thành ai lo việc nấy, kẻ cắt cỏ, người cho ngựa
ăn, kẻ lại vận lương, nhưng bất luận đang làm gì chúng đều say sưa
ngâm nga. Một người hát, trăm người hòa theo, âm thanh ngày càng
đều, cuối cùng gộp lại thành một bài hát vang động đất trời:

Ngàn kỵ theo gió cuốn;

Muôn kỵ thực rồng bay.

Trống chiêng trên dưới động;

Giáo mác dọc ngang đầy.

Tiết mao tựa mây trắng;

Cờ đỏ sắc son ngời.

Đức thải vương nhờ đến;

Thành công biết chắc rồi.

Vượt qua rừng Vạn Tuế;

Lê Dương thẳng tới nơi.

— Hay! Hay! - Tào Tháo vô cùng hưng phấn, quay lại nhìn mọi

người. - Bài thơ này khiến quân ta sĩ khí lên cao, là ai viết vậy?

Mọi người lũ lượt lắc đầu, ký thất Lưu Trinh từ phía sau chen lên

nói:

— Khải bẩm chúa công, đó là thơ của đại công tử viết đấy ạ.
Tào Phi từ sau hôm được Ngô Chất chỉ dẫn, lâu nay vẫn mong

ngóng có cơ hội được thi triển tài năng, dọc đường đi đã viết liền mấy
bài thơ quân lữ, bố trí Tào Chân, Tào Hưu, Vương Trung, Chu Thước
đi tuyên truyền khắp nơi, sau mấy hôm thì ngay cả quân hỏa đầu nấu
bếp cũng biết.

Tào Tháo nghe nói là thơ của con trai viết, trong bụng vui như mở

cờ nhưng vẫn ra bộ chê bai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.