TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 6 - Trang 517

Nhưng Tào Tháo vẫn thấy ấm ức, không phải là ông không muốn

thực hiện lời hứa của mình, mà là cuộc đời đã khiến cho ông không thể
làm như thế được. Lẽ nào thực sự vì mối thù của con trai mà giết chết
Trương Tú, để mất một viên tướng kiêu dũng? Nghiêm khắc bó buộc
bộ hạ, không cho phép những người vào sinh ra tử kiếm chút lợi ích
trong cuộc chiến ư? Để cho đám danh sĩ thanh lưu ấy tự do bàn bạc,
làm vướng chân mình ư? Lẽ nào thực sự phải trả lại chính sự cho thiên
tử ngay bây giờ, chờ đợi bãi bỏ gươm đao... Hãy thử mở sách sử ra
xem, bao nhiêu người công thành danh toại xưa nay, nhưng có ai chưa
từng làm trái với lời hứa và bản nguyện của mình? Kẻ muôn sự đều
không hổ với lòng mình có tồn tại trên đời này không?... Đó là một con
đường không quay trở lại, thực ra từ khi đặt bước chân đầu tiên lên đó
đã chắc chắn là không thể quay đầu lại, và nó sẽ đi tới đâu, ngay cả bản
thân người đi trên đường cũng không thể xác định. Những trò diễn và
lời nói xúc động lòng người có thể lừa dối người khác, nhưng làm sao
lừa dối được chính mình?

Xe ngựa tiến vào Nghiệp Thành, nháy mắt đã về đến trước cổng

mạc phủ, Biện Bỉnh vội vàng tự tay vén rèm, Tào Tháo còn chưa xuống
xe đã thấy Tuân Du, Đổng Chiêu, Thôi Diễm, Quách Gia đi tới - đã đi
lâu quá rồi, rất nhiều việc đang chờ ông quyết định.

Thi lễ xong, Thôi Diễm tranh bẩm báo trước:
— Quản Thống - Thái thú An Lạc ở Thanh Châu không chịu đầu

hàng, xin chúa công phát binh thảo phạt...

Tuân Du nâng một cuốn thẻ tre nói:
— Vừa có tin quân báo chuyển đến, Viên Thượng, Viên Hy cùng

thủ lĩnh Ô Hoàn là Đạp Đốn đóng quân ở Liễu Thành, mối họa này
không trừ Hà Bắc khó mà yên ổn được...

Quách Gia cũng bẩm báo:
— Công Tôn Khang ở Liêu Đông tập kết quân mã, tiền bộ đô đốc

là Liễu Nghị đã được Quản Thừa tiếp ứng đổ bộ lên bờ, cướp bóc vùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.