TÁO XANH - HÃY ĐỂ ANH THƯƠNG EM - Trang 35

mang một cảm giác thật là mơ hồ. Hay nói cách khác, rõ ràng tôi đã kì
vọng vào chuyện ảo tưởng, vì những chuyện như vậy sẽ chẳng bao giờ xảy
ra.

Tôi nhìn lên cửa phòng nhà tắm. Cái chốt khóa ở đó đã hư từ rất lâu, ít

nhất là cả năm trời, mà tôi lẫn Phong chẳng ai thèm sửa. Có lần hai đứa đi
uống ở bữa tiệc tổng kết khóa ở trường, về rất khuya, khi đi tắm tôi buột
miệng nói vọng ra:

“Nước lạnh quá!”

Sau đó khi tôi tắt vòi nước đi thì Phong đã ở sau lưng từ lúc nào. Hắn

gần như xô tôi vào tường để hôn, hơi thở nồng nàn mùi Brandy Táo.

“Mày có còn lạnh không?”

Phong luồn tay vào những lọn tóc dài gần chấm vai của tôi, những nụ

hôn dồn dập đến nghẹt thở. Hắn từ từ kéo tôi đến giường, đẩy tôi xuống dễ
dàng không vấp phải bất kì sự chống cự nào.

Đầu tôi lúc đó trống rỗng. Người Phong rất ấm, thế là đủ.

*

- Chúng ta ở xa nhà, và có nhiều vấn đề chung phải giải quyết, đúng

không mày?

Phong vừa nói vừa chan nước dùng vào tô đầy bánh phở. Mùi hồi hiếm

hoi len lỏi vào trí óc tôi mang theo nhiều kí ức. Nhà bán phở gia truyền,
quán to thế mà vẫn chẳng dư dả cho hắn đi du học là bao. Quen nhau từ
những ngày còn cởi trần tắm mưa, tháng nào tôi cũng được đãi ăn phở miễn
phí, nó gần như trở thành một bữa yến tiệc đáng mong đợi cho một đứa học
trò nghèo như tôi.

- Vậy sao mày không chọn mấy đứa con gái đại học chỗ mày để giải

quyết cái vấn đề chung ấy, mà lại chọn tao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.