TÁO XANH - HÃY ĐỂ ANH THƯƠNG EM - Trang 51

Anh bước vào nhà, khuôn mặt tái mét, thở dốc. Anh lao đến cầm tay hắn.

- Anh à...

Hắn chỉ kịp thì thào như thế với anh rồi tay hắn buông thõng xuống, đôi

mắt nhắm nghiền, một dòng nước mắt còn rỉ ra theo gò má rơi xuống đất.
Hắn đã trút hơi thở cuối cùng. Hai người còn lại gục lên thân người chết
với cùng một nỗi tức tưởi. Bên ngoài có tiếng náo động, tiếng vũ khí va vào
nhau canh cách: “Còn một thằng biến thái nữa, tìm và đánh chết nó đi!”. Bà
vội lau nước mắt. Bà kéo tay anh ra ngõ sau. Anh còn ngoái đầu lại nhìn
hắn.

Bà và anh chạy theo một con đường mòn vắng người đầy bóng tối ra

cánh rừng ven sông. Phía sau, những tiếng hò hét ngày một lớn dần kèm
theo ánh đuốc. Hai người băng qua khu rừng đầy bụi gai và cỏ dại, dù có
tiếng thú dữ gầm rú, dù những con chim hung bạo ăn đêm bay lũ lượt trên
đầu, họ vẫn băng băng đi hết khu rừng. Chàng trai đi trong vô định, bà đi
trong sự gửi gắm của con trai, hai người đều không mong đợi một sự sống
sót nào khi mất đi điều quí giá nhất trong đời mình. Họ đến được bờ sông
trong tình trạng đầy thương tích vì vấp ngã và gai nhọn, mặt sông yên bình
quá, từng đợt sóng nhấp nhô một cách hiền hòa lấp lánh ánh đèn ẩn hiện
sau làn sương mù đằng xa. Bất giác, họ cùng muốn được gieo mình xuống
để Thần Sông giúp họ kết thúc cuộc đời đen tối của họ.

- Phải có một người ở lại con à!

- Con sẽ ở lại, mẹ hãy qua sông đi.

- Con... con gọi ta là mẹ ư?

- Vâng, mẹ của em ấy cũng là mẹ của con. Mẹ đi đi, đừng chần chừ nữa.

- Không. Nguyện vọng của nó là phải giúp con được sống. Con đi đi dù

cơ hội sống rất ít. Mẹ cũng sắp sửa đi rồi.

- Nhưng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.