TẬP ÁN CÁI ĐÌNH VÀ DAO CẦU THUYỀN TÁN - Trang 29

Những lúc rỗi rãi, các vua thường về quê xem dân cày cấy và xét xử

những việc kiện tụng, những điều oan khuất. Mỗi cuộc tuần du như thế, ít
ra cũng phải trong một vài ngày mới về. Nếu mỗi lần mỗi bắt dân gian phải
dựng một nếp hành tại, thì nó phiền cho dân quá. Nhà vua không muốn dân
sự tốn kém vì mình, cho nên đi đến làng nào, các ngài đóng luôn ở đình
làng ấy. Vì thế, ở trong các đình mới phải kê sẵn cái sập để cho vua ngồi,
người ta gọi là sập ngự và lại treo sẵn những cái hoành biển chúc tụng nhà
vua, như là: "Thiên tử vạn niên", "Vạn thọ vô cương", "Thánh cung vạn
tuế" v.v...

... (kiểm duyệt)...

Cái đó mới thật là vô ý thức.

Ngắc lại giây lát, như để lấy hơi, ông lại cất cái giọng hùng hồn:

- Song mà trong đời nhà Lý cái đình tuy đã thành nơi thờ Phật và chỗ

đón vua, nhưng vẫn chưa phải là chỗ hội họp ăn uống. Dùng đình làm chỗ
cho ăn uống hội họp, mới tự lão Trần Thủ Độ.

Hắn ta tuy là con nhà thuyền chài, nhưng cũng có tài chính trị. Bởi

việc cướp nước nhà Lý bằng cách bất chính, hắn biết rằng người trong
nước phần nhiều không chịu phục mình. Thật thế, với tám đời trị dân khoan
hồng, ơn trạch họ Lý cũng đáng cho dân ghi nhớ. Thế mà thình lình mất
nước một cách oan uổng, cố nhiên họ ấy được dân xót thương, mong cho
có ngày khôi phục đất nước. Người ta không phục họ Trần là phải. Tuy
rằng binh quyền, chính quyền đều ở trong tay, họ Trần có thể giết chết hết
dòng dõi họ Lý để tuyệt mầm vạ nhưng mà không thể giết hết nhân dân.
Làm thế nào cho được yên lòng những tay hào kiệt vẫn nhớ họ Lý?

Thủ Độ cho rằng những kẻ thượng lưu ai cũng ham danh, chuộng lợi,

hắn liền dùng nơi đình trung nhử họ. Một mặt, phong cho những kẻ có
công với mình lúc chết được làm thành hoàng, đời đời hưởng sự tế tự trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.