TẬP TRUYỆN CHO NGƯỜI VÀ CHO TÔI CỦA CAO NGUYÊN - Trang 29

Cao Nguyên

Tập truyện Cho người và cho tôi của Cao Nguyên

Cái Buồn Vui

Bốn mùa: XUÂN - HẠ - THU - ĐÔNG, cái dòng thời gian bị ngắt ra từng
quãng. Nhưng không hẳn là sự chuyển mùa có một giới hạn rõ nét mà còn
phải tùy nơi, tùy lúc.

Có khác biệt của đất trời, là có khác biệt của lòng người. Cái Buồn Vui là
khoảnh khắc của lòng người; tùy thời, tùy cảnh, tùy mức độ chao rung qua
cảm xúc của người với Đời, với Người và với Mình ... trong những cái
chung và những cái riêng.

Có những cảm khái thuận lòng suy nghĩ, cũng có những cảm khái nghịch
thường - lòng người mà, đôi khi nó biến đổi trạng thái nhanh như vận tốc
ánh sáng.

Đang vui rồi bỗng chợt buồn
đang buồn muốn khóc, lại cười hả hê
đừng hỏi ai tại sao lại thế
mình hỏi mình, không dễ trả lời....

Chuyện buồn vui thì vô kỳ hạn .

Cũng may sự đột biến vô hạn đó, đã tạo trong ta ngọn lửa nhiệt tình, luôn
cảm xúc trước nỗi xót xa, sưởi ấm bạn bè và sưởi ấm chính ta...Vượt qua
giới hạn của bốn mùa và không gian cách biệt. Sự rung cảm nhạy bén đến
độ đôi khi ta không làm chủ được những giòng nước mắt. Nó chợt đến,
chợt đi cả khi còn những "nỗi-buồn-chiến-tranh " hay trong "thời hậu
chiến". Cái cảm giác vế một cuộc ra đi nào cũng còn độ nóng. Từ cuộc ra
đi xa lắc 45, rồi 75 và sau đó nữa. Như Anh vừa nhắc tôi về những người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.