TẬP TRUYỆN CHO NGƯỜI VÀ CHO TÔI CỦA CAO NGUYÊN - Trang 33

thoại.

tặng em những sợi mưa Ngâu
anh vừa hái được trong màu thời gian
Thật tình, anh muốn viết về những điều nhẹ hẫng như mơ. Nhẹ hẫng như
nụ cười em, như tiếng chim hát trong vườn thơ:
có tiếng chim hát vui buổi sáng
trong khu vườn anh đang gieo thơ

Mỗi cơn mưa, báo một vụ mùa, báo một khoảng thời gian vừa vụt qua, mất
hút. Để thấy tiếc hay là thấy sợ những mắc xích thời gian siết lại, cuốn
mình quăng vào cái trũng hư vô!
Vậy mà anh sợ không gian hơn là thời gian, vì trong không gian luôn có
những nghi hoặc kể cả sự nghi hoặc niềm tin:

chữ em là thánh thể
người nói đó bụi trần
lời anh là sông bể
kẻ nghĩ đó vực thâm
ta với ta là bạn
anh với em là tâm
đời nghìn năm phỉ báng
trên năm tháng hương trầm

Thời gian ươm mầm, thời gian kết nụ trỗ hoa. Không phải là vui hơn sao,
và nắng, và mưa dự phần vào sự tái tạo niềm tin trên những úa tàn. Hãy
nhận sự vươn lên, đừng nghĩ về sự hủy diệt dưới sức hút khắc nghiệt của
đời.

em có thấy một dòng sông mới
dâng phù sa vào gốc mạ thơm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.