TẬP TRUYỆN CHO NGƯỜI VÀ CHO TÔI CỦA CAO NGUYÊN - Trang 69

Với ý nghĩ của Ba, cái "tên" của mỗi người là vỏ bọc cái "tâm", có thể
ngắm và ngẫm về lộ trình họ đi từ khởi điểm và về từ muôn lối. Đôi khi
ngồi nghiệm về tên, Ba mỉm cười về tên của một ai đó, do duyên hoặc ngẫu
nhiên vướng vào con chữ của mình. Từ nỗi nhớ về quê hương, về một bến
tình... mà tên người như chiếc lá bay lên từ cội rồi rớt về nguồn; như chiếc
thuyền rời bến vẫn nhớ đến bờ sông...nên lòng luôn ngoái lại.

Sao tên em không là Đại Dương
cho Thơ anh như sóng khôn lường
khi yên ả lời nâng ghé bến
lúc cuồng phong ý đắm chập chùng?
Sao tên em không là Vô Thường
cho Thơ anh như là hư không
giữa trầm luân không nghe tiếng vọng
dù yêu thương tuông mạch sóng trầm?
Sao tên em không là Gió Trăng
cho Thơ anh thôi lời nhọc nhằn
tình yên vui trong đời tĩnh lặng
chẳng đau thương, theo lòng băn khoăn?
Sao tên em không là Quê Hương
cho Thơ anh suốt đời vấn vương
như xóm làng, đồng quê, ruộng lúa
cứ hiện lên trong xa nghìn trùng?
(tên em)

Ba đã vượt lề rồi. Trở lại với tâm tình của hai Cha Con mình hén. Hôm kia
Con nói: lại muốn làm một chuyến xuyên Việt như Con đã thực hiện cách
đây mấy năm. Cũng nên lắm, khi mình cảm thấy cái đầu hơi nặng vì chứa
đầy những vặt vãnh đời; Khi muốn dòng tâm cảm của mình chuyển lưu
theo mạch nước sông, theo cơn gió vờn trên hoa cỏ của những thảo nguyên.
Nhân tiện, nhìn ngắm lại vóc xưa của núi sông phía sau những kiến tạo
mới. Để biết sự thích nghi của mình nhuốm khởi từ đâu, sau hoành tráng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.