TẬP TRUYỆN NGẮN ĐẢO - Trang 89

“Cô lại bỏ chị em con Tí để chạy lại đó? Đã nói rồi, hay ho gì mà nửa

đêm lặn lội…” - chồng càu nhàu trong tiếng võng đưa kèn kẹt. Em ấn mạnh
thớt gỗ trên vào trái chuối, hai bả vai ê ẩm. Hôm nay chắc lại mưa chiều,
mớ chuối ép phơi không đặng nắng, thâm xịt lại dưới bóng mây cụm ba
cụm bảy. Mùi mật chuối đặc sệt trong sân, đầu mũi em như ướt đẫm đường.

- Ông Tam đốt nhà phải đến năm lần rồi - Em nhẩm tính bằng mấy ngón

tay đen kịt mủ chuối.

- Thì lần nào cũng như lần nấy, mắc gì phải coi.

Không phải, chồng chưa từng nhìn thấy một đám cháy nào nên chẳng

biết mỗi đống lửa mang một mùi khác nhau. Mùi những con mối cánh bén
lửa, mùi lá mục, hay mùi nhựa khét xộc ra từ tấm bạt xóc nóc nhà và những
sợi dây câu. Em phân biệt được đám cháy nào có mùi những con chuột bị
nướng trui trên mái ngói, hay những cái trứng kiến quá lửa, đám cháy nào
lẩn khuất mùi cơm sôi do Nhàn đang bắc nồi cơm lên bếp thì đằng trước
Tam rê quẹt gas vào mái lá…

Em có thể nhớ mồn một những lần nhà Nhàn cháy, nhớ bao lâu thì đám

cháy rụi đi. Và tàn tro của chúng cũng khác nhau, ít dần ít dần, có khi gom
lại không đầy hai thúng. Đám cháy đầu, nhà Nhàn còn trơ được bộ cột cái
cháy sém và những mảnh ngói vỡ ám khói. Ngôi nhà tương đối khang trang
đó là quà ra riêng hai bên sui gia góp lại.

Sau này, lửa nhấm nháp đến trơ ra nền đất rám mặt, vì nhà của vợ chồng

Nhàn ngày càng tạm bợ. Nhàn cười, nói với em: “Trước sau gì anh Tam
cũng đốt, làm tử tế chi uổng công. Tụi này cũng đâu có khá giả gì”. Và cái
tối vừa rồi, thứ dào dạt tan đi trong lửa chỉ là cái chòi cột cặm, không hơn.

- Nhưng nó cháy lâu lắm, lâu nhất từ trước tới giờ.

Em nói, khi hai bả vai đau nhừ nhẫm lại gồng lên lần nữa. Trái chuối bẹt

ra như một bàn tay xòe. Nghe cái mùi tóc hơi tanh cá và khét nắng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.