TẬP TRUYỆN NGẮN DẤU CHÂN NGÀY XƯA - Trang 15

- Ðược, nếu như vậy thì ngày mai chú trở lại đây gặp tui nghe hông.
- Cái anh nầy có cái bịnh nặng tai, sinh ra cái tật nói lớn tiếng, rồi mấy năm
không gặp, lại sinh thêm cái tật ấp ấp mỡ mỡ nầy nữa. Có gì thì nói hụych
tẹt mẹ nó ra đi.
- Không, bây giờ tối rồi, ngày mai chú trở lại đi. Anh cười khúc khích, đưa
hai hàm răng khểnh ra trông như cái nạo dừa.
Ngày hôm sau tôi trở lại, anh Ba đẫn tôi đến một tiệm tạp hóa nọ. Ðến nơi
anh Ba nói:
- Ðó, cái tiệm đó có người chú muốn gặp đó. Tui sẽ đợi chú ngoài đầu ngõ
kia.
Thế rồi anh đi, bỏ một mình tôi đứng đó, đến đây rồi tôi phải vào cho biết.
Trời nắng quá ,tôi đeo đôi kiến râm và bước vào cửa tiệm tạp hóa. Một
thiếu phụ đứng tuổi đang ngồi trông nôm cửa tiệm bên trong, bên ngoài là
một thiếu nữ cỡ tuổi đôi mươi.
Mới vừa thoáng nhìn người thiếu nữ tôi giật mình và súyt la lên. Trước mắt
tôi là Nhị của 25 năm về trước! Tôi không tin con mắt của tôi, Nhị không
còn trẻ như vậy đâu. Nhưng sao giống qúa! Tôi hỏi người thiếu nữ:
- Cháu tên gì?
- Cháu tên Vân.
Tôi bước vào bên trong mua một ít đồ dùng, đứng trước người thiếu phụ,
tôi hỏi:
- Chào cô, cô buôn bán đây lâu chưa?
- Từ năm 75 tới giờ anh. Anh người ở đâu, hình như không phải ở vùng
nầy. Anh tên gì?
- Tui người nơi xa đến đây thăm chơi. Tên tui là Vân. Chị có quen ai tên
Vân không?
- Vân. À có. Nhưng lâu rồi không biết ảnh ở đâu.
Người thiếu phụ nhìn tôi rồi quay qua người con gái:
- Vân, con vô gọi ba về ăn cơm đi con.
Ðúng rồi, đây là Nhị, giọng nói đó, khuôn mặt đó, tuy thay đổi nhiều nhưng
làm sao tôi quên được!
Nhưng buồn thay, nàng không nhìn ra tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.