TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 159

"Câu gì?"

"Ông ta nói dù không nhận tiền thì mình vẫn là người chiến thắng chung

cuộc."

Dứt lời, cả hai đều chìm vào im lặng, mãi tập trung phân tích câu "cuồng

ngôn" của Stephen. Cuối cùng vẫn là Erie lên tiếng phá vỡ không khí căng
thẳng, tiếp tục nói: "Ông ta biết rõ người Nga gây án sẽ rất dễ bị chú ý, vì
với ngoại hình của họ, chẳng khó gì để tìm được nhân chứng mục kích, vậy
nên bản thân chắc chắn không đời nào ra mặt. Nhưng tất cả mọi chuyện đều
được sắp đặt hết sức kín kẽ, ví dụ như hai kẻ thủ ác mang theo áo khoác nữ
màu xám, là để vu vạ cho chị giúp việc, nhưng tấm áo khoác nữ đó lại được
bọc trong giấy báo tiếng Nga, vì thế ở hiện trường mới còn lại hai vật
chứng này, tôi ngờ rằng đây cũng là cái bẫy Stephen bày ra. Một là, nhà
Gavin vốn không có chị giúp việc nào, lão ta sống một mình tính cách lại
quái gở nhỏ mọn. Hai là, theo hai tên tội phạm khai nhận, chiếc áo khoác
nữ ấy cùng với giấy báo đều do Stephen chuẩn bị cho bọn chúng, có thể
thấy ý đồ của Stephen rất rõ ràng, đưa áo cho bọn chúng là giả, gài bọn
chúng bỏ lại tờ báo tiếng Nga ở hiện trường mới là thật".

"Thế cũng không hẳn." Hạ Băng lắc đầu nói, "Làm sao Stephen có thể

đảm bảo tờ báo ấy sẽ được để lại hiện trường? Nhỡ hai kẻ kia gây án xong
cầm báo về thì sao?"

Erie vân vê dãy ria mép, cười đáp: "Đúng vậy, thế nên tôi cho rằng lúc đó

còn có một người nữa âm thầm giúp hắn bỏ lại vật chứng ấy."

"Bác Mạnh?" Trong đầu Hạ Băng lóe lên ánh mắt ngạo mạn của lão béo

ấy.

Erie gật đầu, nhấp một ngụm trà đen.

"Ngài Erie, thế làm cách nào mà ngài biết tôi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.