TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 188

"Dừng ở đây thôi, đưa vào đi! Mau! Mau!"

Là tiếng Thi Phùng Đức.

Nàng bất giác mở trừng mắt, ý thức sáng rõ hơn ít nhiều, nhìn chằm

chằm vào chòm râu muối tiêu dưới cằm người ấy, băn khoăn liệu có phải
mình từng yêu ông ta.

Lúc này, nàng cảm thấy thân thể mình lại một lần nữa nhẹ bẫng, rồi rơi

xuống một cái giường đầy mùi phoóc môn gay mũi, nàng đoán có thể đã tới
bệnh viện, nên thấy an tâm hẳn. Vô số kim tiêm, dây nhợ lần lượt cắm vào
cổ họng và cánh tay nàng, nàng không cảm nhận được đau đớn, chỉ có hơi
thở càng lúc càng nặng nề.

"Nghiệp chướng! Nghiệp chướng... đúng là nghiệp chướng!"

Đằng sau bức rèm, loáng thoáng vẳng tới tiếng mẹ nàng rên rỉ, nàng

nhắm mắt lại, muốn tất cả những chuyện này nhanh chóng trôi qua, nhưng
cổ họng dường như mắc phải vật gì cưng cứng, ép buộc sinh mệnh quay trở
lại cơ thể nàng.

Nào ngờ, trạng thái yên ổn chẳng thể duy trì bao lâu, Thượng Quan Giác

Nhi lại bị khiêng lên giữa cơn mông lung, có người đổ thứ chất lỏng nào đó
vào dạ dày nàng, nàng đành nôn ẹo phản ứng lại, dịch thể dính nhớp sặc
sụa từ miệng ồng ộc phun trào, vương đầy ra cổ. Nàng ra sức quay đầu,
muốn xem Thi Phùng Đức còn ở đó không, nhưng chỉ nhìn thấy mấy bóng
người màu trắng đang chạy tới chạy lui.

Chắc hẳn người ấy sẽ không đến nữa...

Trong lòng nàng dâng lên một niềm bi thương, tạm không bàn đến

chuyện có từng thật lòng yêu ông hay không, nhưng ít nhât, cho đến lúc
này, nàng vẫn không hề muốn mất ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.