TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 190

cô đã cau mày bịt mũi kêu oai oái: "Mau lôi anh ta vào nhà tắm tắm rửa đi!
Còn thối hơn cái thứ tôi đang ăn nữa!"

Nhưng không kịp, Đường Huy đã đổ vật xuống sô pha, hai tay ôm đầu

nằm co ro ngủ mê mệt, da thịt trên người không chỗ nào động được vào, hễ
động đến anh ta sẽ đau đến độ choàng tỉnh, tiếp đó đờ đẫn nhìn người trước
mắt, rồi lại trùm đầu ngủ tiếp.

Đỗ Xuân Hiểu than thở: "Cậu bảo anh ta có phải hồng nhan họa thủy mà

người đời hay nói không? Cả hai người phụ nữ anh ta yêu nhất đều lần lượt
chết oan chết uổng."

"Sao cậu biết anh ta còn yêu cả Thượng Quan Giác Nhi?" Hạ Băng ngỡ

ngàng đẩy gọng kính trên sống mũi.

"Vì duy nhất chỉ có bài báo anh ta viết về Thượng Quan Giác Nhi là

không mang bất kỳ từ ngữ bẩn thỉu nào, không phải yêu mới là lạ đấy." Cô
cố hết sức nén nỗi ai oán và xót thương trong lòng, nói giọng dửng dưng
bất cần, quả nhiên bị Hạ Băng lườm cho một cái.

"Thế cũng chưa hẳn là yêu, có khi chỉ là ngưỡng mộ như giới mê điện

ảnh bình thường thì sao? Người ta đàn ông sắt đá mà đa tình, biết si mê
cuồng dại, đâu như đồ lòng lang dạ sói nhà cậu, ai chết cũng chẳng bận
tâm!" Anh thừa cơ phát tiết chút bực bội với cô.

Nào ngờ đúng lúc này lại thấy Đường Huy trở mình, miệng lẩm bẩm gọi

"Giác Nhi", như thể cố ý chứng thực suy đoán của Đỗ Xuân Hiểu.

Cô đã ăn xong bánh nướng, phủi tay định ra ngoài.

"Đi đâu đấy?"

"Ra ngoài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.