TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 20

thường một chút, không khiến người ta chú ý, mới có thể "chụp hình như
người vô hình". Người cao lớn quá lại dễ bị đề phòng nhát.

Chẳng ngờ cô ả toét miệng cười, chỉ vào cái máy ảnh nói: "Cậu phải để

lại địa chỉ cho tôi, tôi vừa chụp một tấm ảnh, để hôm nào đến chỗ cậu lấy
đem tráng."

"Cô bảo không biết chụp kia mà?"

"Biết một tí." Cô ta xòe tay đòi địa chỉ, Đường Huy đành viết địa chỉ của

tòa soạn Thân Báo lên quyển sổ tay phóng viên rồi xé ra đưa cho cô ta.

"Thế quý tính đại danh của cô là gì?"

"Tôi họ Đỗ, Đỗ Xuân Hiểu."

3.

Đường Huy quả thực không dám tâng bốc kỹ thuật chụp ảnh của Đỗ

Xuân Hiểu, nhưng lại nảy sinh hứng thú với bức ảnh sau khi rửa ra. Mặt
mũi cô gái trong ảnh rất mờ, người mặc một bộ xường xám tay hến quá đầu
gối, gấu váy in họa tiết hoa sen, vì đang trong tư thế chạy nên cẳng chân
thon thả lộ hẳn ra ngoài, hình tuy nhòe vẫn có thể nhận ra đầu tóc cô gái
từng được chải rất công phu, mái tóc lưng lửng bị thổi bay phấp phới trong
gió. Phía sau cô gái là một dải biểu ngữ lớn, thấp thoáng hàng chữ "Đả đảo
quân xâm lược Nhật Bản", "Phản kháng chính là sức mạnh", chắc hẳn đoàn
người biểu tình đang ồ ạt tiến đến, mình cô gái này ở trước đoàn người, còn
giống như đang bỏ chạy.

Thực ra, lần đó Đường Huy giữa đường lăn ra ngất xỉu nên không chụp

được gì có giá trị, bất đắc dĩ phải đem nộp mấy tấm chả đâu vào đâu. May
mà ngòi bút của anh ta linh hoạt, bài báo viết ra tinh tế sâu sắc, thậm chí
còn nhắc tới một số hiện tượng đặc biệt kỳ lạ đằng sau lời hô hào chống
Nhật trong nước, ví như vai trò của gián điệp Nhật Bản trong vụ này, kêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.