TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 209

Đường Huy bấy giờ mới nảy sinh chút hứng thú với Ngải Mi, con gái

còn nghĩ đến cha mẹ, đa phần đều là con gái rượu được dạy bảo tử tế,
không thể đứng vững trước sóng gió cuộc đời, vì thế bèn sinh lòng thương
xót cô ta.

"Ngày hôm sau, Stephen quả nhiên quay về, sắc mặt rất khó coi, tay còn

bị thương. Anh ấy vừa trông thấy tôi liền nổi trận lôi đình, tôi chưa từng
thấy anh ấy tức đến như vậy, nên cuống quýt đem chuyện của mình nói với
anh ấy, nào ngờ..." Cô ta lại bắt đầu nghẹn ngào, "nào ngờ anh ấy chẳng
thèm bận tâm, chỉ bảo tôi tiếp tục đi làm, đừng để người khác phát hiện có
gì bất thường, đợi một thòi gian rồi anh ấy xử lý ổn thỏa."

"Nhưng một thời gian sau, tình địch của cô lại muốn giết anh ấy." Cổ

họng và da đầu Đỗ Xuân Hiểu ngứa ngáy khó chịu, rõ ràng là lên cơn vật
thuốc.

Kể đến đây, cặp mắt Ngải Mi sáng lên, tựa hồ trông thấy hy vọng: "Cô ả

Jenny đó không phải nhân tình duy nhất của Stephen, anh ấy còn qua lại
với một người nữa, chỉ là tôi không sao tìm ra được."

"Vậy làm sao cô biết?"

"Vì mùi nước hoa."

Khuôn mặt Ngải Mi thoáng qua tia sáng trí tuệ hiếm hoi, Đỗ Xuân Hiểu

không khỏi cảm thán: trò khôn vặt của đàn bà lúc nào cũng dùng được vào
những chuyện vô bổ.

"Có lần, trong lúc giặt đồ cho anh ấy, tôi tìm được một bao diêm trong túi

áo, trên vỏ bao diêm có viết một địa chỉ, tôi mấy lần định đến đó nhưng đều
không dám, sợ trông thấy rồi lại đau lòng."

"Đưa tôi." Đỗ Xuân Hiểu chẳng ngại ngần chìa tay ra, Ngải Mi do dự

một thoáng, rồi lấy trong túi xách ra một bao diêm đã bẹp rúm đặt vào lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.