TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 220

Tất Tiểu Thanh không hề tỏ ra sợ hãi, cô ta biết rõ người thế nào mới

thực sự đáng sợ.

"Cô gái, tôi không quen biết người nào tên Stephen, vì vậy cô tìm tôi liều

mạng có hơi vô lý đấy. Hay là cô cứ ngồi xuống, từ từ kể lại đầu đuôi sự
tình, cũng tránh để tôi chết trong tay cô mà vẫn không hiểu nguyên do, cô
oan uổng, tôi lại càng oan uổng hơn, không phải sao?"

Cô gái không trả lời, như sợ bị lừa, có điều mũi kéo lại gí gần thêm. Tất

Tiều Thanh đành lùi lại, dựa vào vách tường, sống lưng sau làn áo ngủ
mỏng đã không còn chút hơi ấm nào nữa.

"Cô đừng có vờ vịt! Anh ấy là vậy đấy, thích qua lại với hạng đàn bà lừa

bịp người khác, cô, rồi một ả nữa cũng thế!" Dứt lời, cô gái nọ đã khóc
không thành tiếng, nước mắt nước mũi tèm lem trên mặt.

"Một ả nữa là ai?" Tất Tiểu Thanh cảm thấy có thể tận dụng cơ hội nay,

bèn từ từ nhấc lưng khỏi mặt tường lạnh ngắt. Cô ta hiểu đối phương càng
hoảng loạn, mình càng gặp nguy hiểm, nhưng đồng thời đây cũng là lúc dễ
chạy thoát nhất, nếu tiếp tục dùng dằn e chỉ còn nước rút dao găm dưới
nệm ra quyết đấu với cô ả.

Thế nhưng...nhìn cánh tay gầy yếu chẳng khác gì mình của đối phương,

cô ta bất giác lại do dự.

"Cô không cần biết ả còn lại là ai, tôi... tôi không tìm được ả ta, nên chỉ

có thể đến tìm cô!"

"Cô cho rằng cái người tên Stephen ấy đang ở chỗ tôi?" Tất Tiểu Thanh

len lén đổi tư thế, ngả người về trước, tay phải từ từ lần tới thành gường,
"Nếu quả thực cô nghi ngờ như vậy thì có thể tìm xem."

Cô gái cắn răng nhìn trừng trừng cô ta hồi lâu, rồi đột nhiên lùi tới gần tủ

quần áo, quờ tay ra sau lưng mở tung cửa tủ. Chuỗi động tác này trông có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.