TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 218

Ra khỏi nhà hàng Lựu Đỏ, Đỗ Xuân Hiểu không khỏi lầm bầm than thân.

Đã gần giữa trưa, ánh mặt trời từ tốn sưởi ấm cơ thể, người đi đường cũng
bắt đầu nhiều lên, nhưng nhà hàng Stephen kinh doanh thì vẫn chưa kín
khách. Một cửa tiệm đã đổi chủ hay chưa, chỉ có khách quen là nhận ra
sớm nhất, bọn họ vừa bước vào cửa đã có thể đánh hơi thấy mùi khác
thường.

Đỗ Xuân Hiểu ôm đầy tiếc nuối, ngồi lên một chiếc xe kéo đỗ ngay cửa

nhà hàng, phu xe vồn vã kéo mui xe lên chắn gió cho cô.

"Không thể ăn chực ở đây nữa rồi!" Cô chán nản nghĩ.

"Cô muốn đi đâu ạ?"

Sững ra mất nửa giây, cô đọc địa chỉ của Tất Tiểu Thanh cho phu xe.

12.

Bàn tay Tất Tiểu Thanh gầy trơ xương xanh xao, cô ta biết mình lại sụt

cân, bà chủ nhà ở tầng dưới có lòng tốt hầm gà mái và canh tẩm bổ cho,
nhưng có vẻ chẳng tác dụng gì. Cô ta suốt ngày nơm nớp lo sợ, thi thoảng
lại bất giác rờ tay lên cổ, tựa hồ bàn tay Tử thần vẫn còn đó chưa hề buông
tha. Nhất là những khi nửa đêm, cô ta cứ thức thao láo, như có cái gai nằm
sâu trong tâm não, chỉ cần giấc ngủ ập đến, nó sẽ lập tức đâm tới, làm cô ta
không cựa quậy nổi.

Đêm hôm đó, cô ta vốn tưởng vẫn có thể giống như bình thường, nghe

gió lạnh gào rít bên ngoài cửa sổ, tờ Thân Báo tốn hẳn một trang đăng tin
Thượng Quan Giác Nhi uống thuốc độc tự tử khiến không khí xung quanh
càng có vẻ thổn thức nghẹn ngào. Cô ta gập gối, bịt lỗ tai lại, cố chìm vào
giấc ngủ, tiếc rằng vô dụng, vẫn có những âm thanh nhỏ hóa thành dòng
nước trong suốt, róc rách rót vào tai cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.