TAROT LÁ BÀI ĐỂ NGỎ - Trang 287

"Húc Tử?" Gã không yên tâm, lên tiếng.

"Suỵt..."

Bên ngoài vọng vào một tiếng ra hiệu im lặng, khiến gã căng thẳng đến

độ cổ họng khô rát, song cũng vô thức làm theo.

Trước nay chưa từng có con đường nào khiến Hình Chí Cương cảm thấy

dài dằng dặc như vậy. Bởi gã đang nằm, và chỉ có thể nghe thấy tiếng ken
két ma sát giữa đáy hòm và sàn tàu, tiếp đó đáy hòm bắt đầu nóng lên. Tuy
không thể nhìn rõ động tĩnh bên ngoài, nhưng gã cảm thấy bản thân đang
cùng chiếc hòm dịch chuyển theo một hướng nào đấy, gã nghe những âm
thanh hỗn độn này mà muốn đinh tai nhức óc, thậm chí trong đó còn xen
lẫn cả tiếng thở hổn hển khó nhọc.

Hình Chí Cương phát hiện, chiếc hòm cứ di chuyển được khoảng một

đến hai phút lại phải dừng lại một lần, như thể người kéo hòm sợ khả năng
chịu đựng của nó có hạn, còn chưa đến đích thì đã tan tành. Thế nên gã cố
duỗi thẳng người hết cỡ, một Tay sờ vào món đồ cứng ngắc trong túi quần -
là một chiếc bật lửa, cầm chặt nó trong lòng bàn tay.

Mỗi lần chiếc hòm dừng nghỉ, gã đều nhẩm đếm, đếm đến ba mươi sáu

lần thì cuối cùng hòm cũng dừng hẳn. Gã đoán đã đến duôi thuyền, việc
tiếp theo cần làm là đem hòm thả xuống bàn giao cho thuyền tiếp ứng, cũng
là đem tính mạng gã giao cho một đất nước xa lạ. Gã có cảm giác bi
thương, cảm thấy mình hoàn toàn bị thao túng, nhưng lại không biết thổ lộ
với ai.

"Ông chủ Hình, đến nơi rồi."

Không đúng! Giọng nói này, hoàn toàn không đúng!

Gã vừa định giãy giụa thì cả người đã bị dội ngược lên không, đập trúng

nóc hòm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.